Như mùi hương ngọc lan
2015-03-05 01:00
Tác giả:
Đêm nay Thành lại đến sân ga kỉ niệm, nơi anh tiễn biệt mối tình đầu. Chính anh không thể lý giải nổi vì sao đã ba năm anh vẫn không quên được Hương. Phải chăng đó là định mệnh dành cho anh, chàng nhạc công nghèo nơi tỉnh lẻ.
Hương vốn là hàng xóm của Thành. Ngôi nhà của nàng đẹp và to nhất con đường này. Trong sân của gia đình Hương trồng rất nhiều cây hoa ngọc lan, loài hoa trắng tỏa hương ngạt ngào về đêm, nên nhiều khi còn gọi là Dạ lan. Gia cảnh của Thành thì khó khăn hơn. Bố mất khi Thành học lớp 10. Ngưởi mẹ ở vậy nuôi con. Thương mẹ sớm hôm tần tảo, vất vả nên Thành nghỉ học. Cậu dùng tài đánh đàn piano ở một phòng trà để kiếm thêm tiền mưu sinh .
Cô bạn hàng xóm mê tiếng đàn nên thường ghé quán nghe. Hương thường ở lại cho đến khi ả hai đứa cùng về.

Dưới bầu trời đêm hơi lành lạnh, Cả hai đứa tiếp tục đi loanh quanh trong thị xã. Họ ghé vào những quán ăn vỉa hè hoặc rủ nhau đi ngắm biển đêm. Họ đã yêu nhau rất nhiều, tình yêu đầu đời làm thăng hoa tiếng đàn của anh nhạc công tài hoa nhưng còn nghèo. Nàng như hương ngọc lan mỗi đêm theo gió vào phòng Thành nồng nàn nhưng rất khẽ...
Hàng cây bên đường ba mùa rụng lá. Cuộc tình ngỡ rằng sẽ đơm hoa kết trái, bỗng đâu tan vỡ. Hương trở thành vợ người khác sau một lễ vu quy lớn nhất nhì thị xã này. Thành đã bị đánh cắp mất con tim nên tiếng đàn trở nên lạc lõng, nhạt nhẽo… Người ta không thể thuê mướn một nhạc công vô hồn… Mỗi đêm Thành ngồi đến khuya để thấm nỗi buồn len lỏi vào tận từng mạch máu. Chỉ cách nhau một bước ngắn thôi nhưng Hương bây giờ đã rất xa…
Thành quyết định từ giã thị xã nhỏ. Anh và mẹ đi đến chốn đô thành phồn hoa để quên Hương, quên mùi hương ngọc lan mỗi đêm làm đau buốt tận tâm hồn. Thật bất ngờ đêm chàng ra sân ga, Hương đã chờ sẵn ở đó. Mắt nàng đỏ hoe, nàng đặt vào tay Thành một chiếc hộp nhỏ kèm theo câu “Em xin lỗi…”
Tiếng đàn piano của Trần Huy Thành nổi tiếng khắp phòng trà Sài Gòn. Danh tiếng mang lại tiền bạc. Chàng làm giàu như để trả thù sự nghèo khổ đã khiến gia đình Hương gả con cho người khác. Chàng lao vào kiếm tiền cũng để quên vết thương lòng, để quên đi đôi mắt ấy nơi sân ga.
Mỗi năm người ta thấy một người đàn ông giàu có xuống sân ga. Điều khác lạ với các lữ khách khác là ông chỉ ngồi vào một chiếc ghế đá quen thuộc. Mắt người ấy nhìn chăm chăm như tìm kiếm hay chờ đợi một người nào đó. Trên tay người đàn ông nắm chắc một chiếc hộp. Trong ấy chỉ có duy nhất một bài thơ, nét chữ con gái, viết bằng màu mực tím. Câu thơ cuối cùng là:
“Nếu còn yêu xin hãy đợi
Sân ga kỉ niệm em chờ bóng anh”
Dẫu biết tình yêu không có hy vọng nhưng sao người ta không thể nào quên?
- Hải Triều
Để những câu chuyện, tâm sự và phản hồi của bạn đến với các thính giả
của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của blogradio.vn.
Bạn đừng quên địa chỉ email blogradio@dalink.vn
và trên website blogradio.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Nai ơi...
Chú chó dùng mõm và chân khéo léo để bắt những con cá rô đồng, con cua đồng béo ngậy. Những lúc ấy, tiếng cười nói rộn rã vang vọng cả cánh đồng, xua tan đi cái nóng bức của mùa hè.

Hạnh phúc cho riêng mình
Hạnh phúc khiến ta thấy đủ, bằng lòng với chính bản thân, trân trọng những điều nhỏ bé chứ không phải nhòm ngó những thứ không thuộc về mình.

Yêu không cần hứa phải không em?
Em quay sang nhìn tôi, ánh mắt dịu dàng. "Em không biết tương lai sẽ ra sao," em nói, "nhưng em biết rằng, em muốn ở bên anh, trong những khoảnh khắc hiện tại."

Những mảng màu tuổi thơ
Và tôi, mỗi khi nhớ về tuổi thơ, lại thấy lòng nhẹ bẫng, tự mình mỉm cười, bình yên như được trở về với những ngày tháng vô tư, trong trẻo, nơi mà mọi thứ đều giản đơn và tràn đầy yêu thương.

Em chẳng thể yêu ai thêm lần nữa
Em chẳng thể yêu ai thêm lần nữa Vì tim này chẳng chịu được đau thêm Những vết cắt cũ hằn sâu nơi lồng ngực Sợ một ngày lại hóa nỗi đau êm.

“Hôn nhân hoa oải hương” hấp dẫn Gen Z
Quan niệm truyền thống vẫn thường gắn hôn nhân với tình yêu lãng mạn, nhưng một bộ phận Gen Z lại có cách nhìn hoàn toàn khác. Họ tìm đến “hôn nhân qua oải hương” - cuộc hôn nhân dựa trên sự đồng hành, hỗ trợ lẫn nhau thay vì tình yêu hay tình dục.

Mùa hè của Vinh
"Buổi trưa hè nóng nực, Ba các cháu hay kéo nhau ra suối tắm, nước mát lạnh như xua tan hết mọi mệt mỏi. Rồi còn chơi trò đánh trận giả, đứa nào cũng đen nhẻm vì bùn đất, nhưng vui lắm."

Buông bỏ 4 điều giúp sống an nhiên
Tập thể dục, tham gia những hoạt động yêu thích, đi du lịch, hoặc đơn giản là dành thời gian bên những người thân yêu.

Em chợt nhớ về
Bây giờ em vẫn bước tiếp trên con đường chỉ còn mỗi mình em với mỗi ngày, với bao nhiêu cảm xúc với bao nhiêu thiết tha em trút hết vào những trang giấy trắng. Ngày hôm nay là những gì em chợt nhớ và cũng chợt quên.