Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nhà là nơi có tiếng cười phải không mẹ?

2017-07-27 01:18

Tác giả:


blogradio.vn - Nhà bây giờ đối với con không còn ấm áp và bình yên nữa. Cảnh tượng một ngôi nhà đầy ắp tiếng cười, có ba ngồi nhâm nhi điếu thuốc, mẹ bên cạnh khâu chiếc áo rách vai giờ không còn nữa. Những hình ảnh ấy con sẽ lưu giữ cẩn thận vào tim, sẽ không để thời gian làm phai mờ đi.

***

Gửi gia đình thân yêu của con!


Cầm bút viết về gia đình, lòng con lại dâng lên những cảm xúc khó diễn tả được thành lời. Đã 5 năm kể từ ngày ba mẹ quyết định rời xa nhau, tìm cho mình con đường hạnh phúc mới. Khi ấy con 12 tuổi, con chẳng thể nghĩ được gì nhiều, lời nói của con cũng chẳng thể nào lung lay nổi quyết định của ba mẹ. Con biết rằng chuyện ra nông nổi này, ba mẹ cũng chẳng muốn. Con biết ba mẹ vì chúng con mà cố hàn gắn mối quan hệ sớm đã đỗ vỡ này, nhưng không thành. Con cảm nhận được sự bất lực của mẹ mỗi khi ba lớn tiếng chửi mắng, sự thất vọng tràn trề khi ba chỉ vì anh chị em mà khiến gia đình mình lâm vào cảnh nợ nần chồng chất. Và, con cũng cảm nhận được sự mất mát to lớn trong lòng ba khi biết mẹ có người khác. Cảm giác bị phản bội, dù con chưa nếm trải nhưng vẫn phần nào hiểu được nó đau đớn, suy sụp thế nào. Nhớ lại ánh mắt ba ngày hôm ấy, con càng hiểu rõ hơn. Ánh mắt nhìn vào một khoảng không vô định để hồi tưởng lại những kí ức đã qua, ánh mắt buồn khiến con khắc sâu trong lòng.

Ai cũng có cái sai, ai cũng có cái đúng. Nhưng với tư cách là một người con, con luôn tôn trọng quyết định của ba mẹ. Dù vậy, nhưng con vẫn luôn có cảm giác mất mát, không trọn vẹn trong tâm hồn. Ngày ấy anh hai học xa nhà, ba mẹ thì luôn cãi nhau. Con buồn tủi, con khóc nức nở, ba mẹ cũng chẳng hề hay biết. Chuyện gia đình tan vỡ, con không dám chia sẻ với bạn bè, chỉ ôm vào lòng. Ba mẹ vẫn luôn yêu thương con, nhưng một gia đình đoàn tụ, hạnh phúc là điều ngay bây giờ trở nên thật xa vời với con.

 Nhà là nơi có tiếng cười phải không mẹ?

Ba mẹ rời xa nhau. Ba ra đi, con ở lại sống cùng mẹ và chồng mới của mẹ. Con lại càng khép kín lòng mình hơn. Con cũng dần dần cãi lời mẹ nhiều hơn. Con còn nhớ có một lần mẹ tức giận vứt cặp sách con ra đường, bảo con đi mà sống cùng ba. Chiếc móc khóa bằng thủy tinh ba tặng con trước lúc ra đi, mẹ cũng đập vỡ mất. Khi ấy con chỉ ước ba có thể xuất hiện ngay trước mặt để che chở con, ôm con vào lòng. Con đã giận mẹ lắm, muốn đi mãi chẳng bao giờ trở về nhà nữa. Nhưng sau mọi chuyện, mẹ vẫn là mẹ. Là người mang nặng đẻ đau suốt chín tháng mười ngày. Là người chăm sóc và nuôi nấng con lớn đến chừng này. Thế là con vẫn trở lại bình thường, vẫn tôn trọng và yêu thương mẹ. Nhưng trong lòng con, chuyện đấy sẽ mãi để lại một vết sẹo khó phai, dù thời gian có trôi qua bao lâu, vẫn không thể nào lành lại.

Nhà bây giờ đối với con không còn ấm áp và bình yên nữa. Cảnh tượng một ngôi nhà đầy ắp tiếng cười, có ba ngồi nhâm nhi điếu thuốc, mẹ bên cạnh khâu chiếc áo rách vai giờ không còn nữa. Những hình ảnh ấy con sẽ lưu giữ cẩn thận vào tim, sẽ không để thời gian làm phai mờ đi. Hôm nay vô tình trên phố, con bắt gặp cảnh một gia đình bốn người đi cùng nhau. Họ cười nói vui vẻ, nét mặt họ tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Lòng con lại nhói lên. Con nhớ ba mẹ! Nhớ gia đình nhỏ ngày ấy, nhớ ngôi nhà đã từng tràn ngập những tiếng cười và tình yêu thương.

Sau tất cả, con mong ba mẹ sẽ hạnh phúc với cuộc sống hiện tại. Con sẽ tiếp tục vững bước trên con đường mà con đã chọn. Mãi yêu ba mẹ!

© Võ Kim Thoa – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tía là quê hương

Tía là quê hương

Năm đó nếu không có tía, nếu tía không ôm con về thì con đâu được như hôm nay. Tía vừa là ba vừa là mẹ của con, tía là những gì yêu thương thân thuộc nhất của quê mình mà con chỉ có thể nói tía là quê hương. Tía là cả vùng quê của mình đã thấm vào con đã thành máu chảy trong con ba

Giá như cậu biết sống làm người tốt sớm hơn!

Giá như cậu biết sống làm người tốt sớm hơn!

Thật sự, giờ cậu đã hiểu ra tôi và biết thương tôi. Cái ôm hòa giải gỡ bỏ mọi nút thắt suốt tám năm qia. Đó cũng là lần đầu và cũng là lần cuối cùng cậu thật tâm xem tôi là chị dâu của cậu, chúng tôi được là chị em.

Đa ơi

Đa ơi

Đa ơi! Sao buồn thế Trông bọn trẻ đến tìm Suốt thời gian im tiếng Lặng lẽ một niềm riêng

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 5)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 5)

Cảm ơn cuộc gặp gỡ ấy đã đưa chúng mình từ hai người xa lạ đến với nhau thành người thương. Từ nay mình không còn một mình nữa mà có người cạnh bên quan tâm và yêu thương.

Làm gì để sống hạnh phúc?

Làm gì để sống hạnh phúc?

Chính bản thân bạn, sống trong chính câu chuyện của mình nhưng cũng không biết mình có đang thực sự hạnh phúc hay đang cố ích kỷ che đậy một vết thương cũ.

Thuận vợ thuận chồng

Thuận vợ thuận chồng

Dù có lúc “Cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt” nhưng cuối cùng họ vẫn nghĩ đến cái nghĩa cái tình, vẫn “ăn đời ở kiếp” với nhau, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, giữ cho tổ ấm gia đình luôn được bền vững, tốt đẹp.

Các tầng mây

Các tầng mây

Tôi muốn có một người ngang tầm với mình, không phải về gia cảnh mà là mindset, anh có thể giàu hoặc nghèo hơn tôi nhưng về tư duy sống thì chúng ta phải đồng điệu.

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 4)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 4)

Có lẽ mình là một cô gái may mắn và hạnh phúc khi nhận được lời tỏ tình trực tiếp như thế. Có thể những lời tỏ tình có thể không quá ngọt ngào trau chuốt thế nhưng lại thật chân thành. Ngày trước lúc mình chọc anh thế mối quan hệ của cả hai đang là gì, anh bảo rằng bản thân không muốn nói những lời quan trọng thông qua tin nhắn. Có thể thấy anh nghiêm túc với mối quan hệ này như thế nào.

Yêu lắm quê mình

Yêu lắm quê mình

Dẫu bộn bề, thiếu thốn, dẫu ngược xuôi chạy ăn từng bữa, nhưng ai nấy đều sống thiện lương, đều ước mơ và tin tưởng vào những điều tốt đẹp ở tương lai phía trước. Người quê tôi tin rằng “Không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời”, đời ông bà, bố mẹ khổ nhưng chắc chắn đời con cháu rồi sẽ sung sướng.

Thăm thẳm chiều trôi

Thăm thẳm chiều trôi

Có một chiều em đến góc phố quen Lòng chợt nhớ bao dấu yêu ngày cũ Lòng chợt nhớ một chiều thật xa thẳm Một chiều trong hoàng hôn đã có mỗi đôi ta

back to top