Ngày cuối cùng để sống!
2012-01-16 16:15
Tác giả:
Blog Việt
23h 59"
Lại sắp kết thúc một ngày. Có lẽ là do thói quen mà đã từ lâu lắm rồi chẳng khi nào tôi đi ngủ trước 12 giờ đêm.
Còn một mình đối mặt với bóng tối, với khoảnh khắc chuyển giao của ngày cũ và ngày mới tôi chợt tự hỏi ngày hôm nay mình đã lam được những gì nhỉ? Trong đầu tôi chợt hiện lên câu hỏi nếu ngày hôm nay là ngày cuối cùng mình tồn tại trên cõi đời này thì mình đã làm gì và sẽ làm những gì?
Câu hỏi đó cứ lởn vởn trong đầu tôi. Phải rồi. nếu hôm nay là ngày cuối cùng mình đc sống thì mình sẽ chọn cách sống như thê nào? Tôi nhớ có 1 trò chơi rất thú vị như sau: Giả sử bạn thắng cuộc trong 1 trò chơi. và phần thưởng của bạn oái oăm như sau: Mỗi sáng 1 ngân hàng sẽ phát cho bạn 1 số tiền là 86.400 USD. nhưng trò chơi nào cũng có luật. Và luật của trò này như sau: Bạn phải tiêu hết toàn bộ số tiền đó trong ngày, bạn không thể chuyển sang tài khoản khác. Số tiền còn lại sẽ bị thu hồi khi bạn lên giường đi ngủ. Và sáng hôm sau bạn lại có 86.400 để sử dụng ngày hôm đó. nhưng ngân háng có thể đóng tài khoản của bạn bất cứ lúc nào, không cần báo trước. Vậy thì bạn sẽ làm gì? Có lẽ nhiều người sẽ cho đó là điên rồ. làm gì có cái ngân hàng nào như thế. Ấy vậy mà cái ngân hàng trong truyện cổ tích ấy, chúng ta ai cũng có cả, đó chính là ngân hàng thời gian đấy! Mà ngân hàng thời gian thì chỉ có hạn, mỗi ngày chúng ta chỉ có 1 quỹ thời gian là 86.400 giây. Và cứ đến 12h đêm chúng ta không được mang số giây chưa kịp sống còn lại của ngày hôm nay sang ngày mai, thời gian ngày hôm nay mà chúng ta không biết tận hưởng đã trôi qua rồi. Ngày hôm qua đã ra đi mãi không trở lại nữa và cứ thế mỗi ngày mới chúng ta lại được quyền sử dụng 1 quỹ thời gian là 86.400 giây, trò chơi cư quanh quẩn chỉ có thế. Nhưng ngân hàng thời gian đó có thể đóng tài khoản của chúng ta bất cứ lúc nào, không cần báo trước. Bất cứ lúc nào cuộc đời của chúng ta cũng có thể dừng lại. Vì vậy vấn đề là chúng ta sử dụng 86.400 giây đó như thế nào?

Ảnh minh họa
Những ngày qua tôi đã trở lại cuộc sống của chính mình, không ưu tư, không muộn phiền. tôi lại cắm đầu vào công việc như tôi 3 năm về trước. Thời gian rảnh tôi cố làm những gì mà mình thích. Tôi sợ, sợ ngày nào đó tôi không thể làm được chúng. Có thể tôi không thể quý trọng từng giây trong cộc đời nhưng tôi có thể hiểu được cái cảm giác những giây phút đó đôi khi quý trọng như thế nào. Có thể đối với bạn nó chỉ là một hạt cát trong chiếc đồng hồ thời gian kia, nhưng nó lại là cả cuộc đời của ai đó.
Nếu bạn muốn biết một năm cuộc đời dài như thế nào thì cứ đi hỏi cậu sinh viên vừa trượt kì thi đại học ấy.
Một tháng cuộc đời thì cứ hỏi người mẹ vừa đẻ non và đang nóng lòng chờ con mình ra khỏi lồng ấp để đc nâng niu một đứa trẻ bình yên với sự ấy.
Một tuần cuộc đời thì cứ hỏi anh công nhân làm việc trong nhà máy để nuôi gia điình ấy.
Một ngày cuộc đời thì cứ đi hỏi cặp trai gái đang nhớ nhung và chờ mong đc gặp lại nhau ấy.
Một giờ cuộc đời thì cứ đi hỏi ng mắc chứng bệnh sợ chỗ kín bị nhốt trong buồng thang máy hỏng hóc bất ngờ.
Một giây cuộc đời thì chỉ cần nhìn vẻ mặt của ng suýt nữa bị tai nạn giao thông thì hiểu ngay thôi.
Còn một phần nghìn giây cuộc đời dài như thế nào thì cứ đi hỏi vận động viên điền kinh chỉ dành được huy chương bạc tại thế vận hội chư không phải huy chương vàng, mặc dù mục đích tập luyện bao năm tháng ròng rã cũng chỉ vì một chữ vàng ấy.

Ảnh minh họa
Đã khuya rồi, chỉ còn mình tôi và không gian tĩnh mịch của màn đêm. Tôi có thể nghe rõ tiếng cọt kẹt của những con mọt đang hì hục đục đục, khoét khoét. Tôi nghe rõ âm thanh tích tắc của chiếc kim đồng hồ. Tôi có thể nghe rõ mọi thứ, cảm nhận được chúng những âm thanh mà đôi khi trong cuộc sống xô bồ này ta vô tình bỏ quên chúng. Ta đã quên mất sự tồn tại của chúng. Tôi cảm thấy hạnh phúc, cảm thấy vui vì tôi còn cảm nhận được cuộc sống này. Tôi còn biết là mình vẫn còn sống.
Tôi không thể biết được tôi sống được đến bao giờ nhưng với tôi ngày hôm nay có thể là ngày cuối cùng. Vậy thì hãy sống sao cho không phải hối tiếc vì điều gì.
- Gửi từ email phamcaocuong.vn@
Mời bạn cùng chia sẻ những tâm sự, bài viết cảm nhận về cuộc sống hay các sáng tác thơ, truyện ngắn của chính bạn với bạn đọc Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn

Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Không bình thường
Có đôi khi chúng ta sống trong rất nhiều vùng an toàn, của mình, của người bên cạnh, của xã hội. Những vùng an toàn mà nghĩ rằng chỉ cần vượt qua chúng, người ta sẽ dễ dàng gục ngã. Nhưng thật ra mỗi người chỉ có vài chục năm để sống, để sai lầm và vượt qua sai lầm. Và thỉnh thoảng vùng an toàn ấy sẽ làm chúng ta yếu đuối hơn.
Anh và Em (Phần 2)
Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!
3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới
Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.
Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này
Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.
Lời tạm biệt cuối thu
Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.
Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn
Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.
Một ngày bình thường mất người mình thương
Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?
Anh và Em (phần 1)
Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan
Người bạn đặc biệt
“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”
Nắng, mưa, râm mát
Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

