Mùa thu Hà - Hải ghi vào thật sâu
2021-09-30 01:15
Tác giả:
Hoa Thuỷ Phong
Đã quen với nắng Hải Phòng
Mùa thu lắng dịu trong lòng đó em
Đi xa cảm giác mà thèm
Thèm mùi hương nắng say mềm đôi môi.
Gió thu thoang thoảng đất trời.
Bên hàng phượng vĩ lả lơi ven đường
Nắng thu vẳng chút vấn vương
Cho anh một chút mà thương nhớ người.
Nắng thu khiến biển nghỉ ngơi
Bao la sóng vỗ ngoài khơi tìm về
Dù ai xuôi ngược trăm nghề,
Mồng chín tháng tám thì về chọi trâu
Nắng thu trải khắp một màu
Hải Phòng rạo rực hằn sâu bội phần.
Thủ đô in dấu bước chân
Vừa thu đã thấy một sân cốm vàng
Mặt trời được bước lang thang
Mọi đường muôn nẻo dát vàng nắng thu.
Một mùi hoa sữa chẳng từ
Mặt hồ gợn bóng liễu ru lòng người
Nắng thu quyến rũ chẳng rời
Hà thành như thể gọi mời thập phương.
Nghe đâu trong nắng có đường,
Cho thu Hà Nội ngọt dường như em
Nắng thu sải bước bên thềm
Cho thêm đặc biệt cho thêm đợi chờ.
Nghìn năm văn hiến mộng mơ
Mùa thu Hà Nội như thơ tuôn trào.
Nhớ làm sao, nhớ làm sao
Mùa thu Hà - Hải ghi vào thật sâu
Mùa thu Hà Nội lắng sâu
Mùa thu đất Cảng một màu si mê.
© Hoa Thuỷ Phong - blogradio.vn
Xem thêm: Thế nào mới là một tình yêu xứng đáng?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ước mơ cánh cò
Cánh cò là hiện thân cho những người miền quê lam lũ, vất vả, cơ cực. Nhưng bên sâu trong đáy lòng là nỗi khát khao được bay nhảy tự do với đời mà không bị trói buộc. Đáng tiếc, cả tuổi thơ của tôi đã bị ràng buộc bởi hoàn cảnh đẩy đưa, từ đó kìm hãm hết sức sáng tạo mong muốn được thỏa sức.

Đường xa xa mãi
Anh cũng không nhớ bàn tay anh đã in dấu lên bao nhiêu công trình, bao nhiêu ngôi nhà. Anh không thể nhớ bàn chân anh đã đi qua biết bao vùng đất khác nhau, biết bao dự án lớn nhỏ khác nhau, anh chỉ biết cuộc sống của anh gắn liền với công việc từ đó.

Chúng ta có thực sự không thể quên một người
Là do ta và người có duyên không có phận, cứ nghĩ là hết duyên cho nhẹ lòng. Nợ kiếp này ta đã trả đủ cho người rồi, từ nay ta sẽ đi con đường có nắng của ta, không hối hận cũng không quay đầu.

Vẻ đẹp của sự cô đơn
Cô đơn cho phép con người trải nghiệm một ý nghĩa sâu sắc đến từ việc tự thân và tiếp thu tâm linh cá nhân. Nó cung cấp cho chúng ta cảm giác tự do, không bị ràng buộc và không bị ảnh hưởng bởi những yếu tố khác. Trên hết, sự cô đơn mở ra cơ hội để chúng ta thấy rõ giá trị của những mối quan hệ, sự kết nối và sự chia sẻ.

Niềm!
Ta không thể biến mất nhưng lại mong mỏi những nỗi đau thôi giằng xéo, ta không thể thôi bi lụy nhưng vẫn hy vọng một ngày nào đó người cũ sẽ quay về để đêm ngày kề cạnh.

Mùa sang
Mắt ai cười rồi lịm đi thành con sóng Ngỡ dòng sông băng trong ngực vỡ òa! Em thờ thẩn cuộn theo làn sóng dữ Tìm dấu trăng nghiêng đỉnh núi xa mờ...

Ngoại ơi! Con đã lớn rồi
Chiếc xe lăn bánh, tôi nhòm ra nhìn, Ngoại vẫn đứng đó với cái nón lá trên đầu mà nhìn theo, rồi Ngoại cứ xa dần xa dần đến khi mất hút trên con đường làng ngập nắng.

Cô giáo mầm non
Mỗi ngày mười tiếng ở trường Các cô bảo mẫu yêu thương học trò Nâng niu từng phút từng giờ

Miền ký ức
Bạn thấy đấy, tuổi thơ là thứ không bao giờ bị đánh cắp, ngay cả khi đã lớn, tuổi thơ vẫn ở đó để mỗi ngày lặng lẽ ghé qua chữa lành những vết thương cho bạn.