Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mẹ có nghe chăng tiếng con gọi

2013-09-11 00:15

Tác giả:


Cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể - Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận, phản hồi tại box phản hồi cuối bài viết hoặc chia sẻ đường link bài viết này đến bạn bè của bạn - 2 giải bài viết yêu thích nhất cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể được hệ thống tính tự động dựa trên lượt xem và bình luận bài viết (Bạn đọc theo dõi qua box Đọc nhiều nhất/Bình luận nhiều nhất tại trang chủ blogviet.com.vn)

Khi cuộc sống thay đổi, lắm lúc hiểu nhau thật khó, thậm chí nói chuyện với nhau cũng khó làm sao. Càng lớn, con càng rụt rè biểu lộ tình cảm của con dành cho mẹ, thậm chí là dường như con đã quên hẳn nó đi. Những khi mẹ đi bán hàng về mệt, con chẳng lấy một lời hỏi han rằng “mẹ về có mệt lắm không?”, rằng “mẹ có khát nước không?”, “mẹ có đói không?”, dường như chưa một lần con nói thế với mẹ, vậy mà mẹ lại cũng chẳng lần nào trách mắng con, như bao lần, mẹ uể oải về nhà, gánh gồng thời gian đã làm lưng mẹ cồng nhiều thêm, nhưng ánh mắt mẹ thìlại cười tươi khi trông thấy con đang đứng đợi mẹ trước sân, như không hề có sự hiện diện của cái mỏi mệt đang lấn át gương mặt xanh xao của mẹ, nhưng đó là chuyện của mười năm trước.

Mọi trưa hè của mười năm trước con đều theo sau bóng mẹ. Con còn nhớ trưa nào con cũng lon ton ngoài chợ Trời theo mẹ dọn hàng cá về, trời thì nắng chang chang, mẹ lại nhường con đội cái nón lá rộng, con không thích vì nó cứ lụp xụp, mẹ bảo cho giống cây nấm, con thì cứ ngu ngơ nghĩ, làm gì có cây nấm to như con, nhưng con thấy nó che mát cả thân mình.

tình mẹ

Mẹ nhớ không, có lần vì mãi mê nghịch con búp bê mẹ vừa mua tặng mà con đã lỡ tay làm vỡ chén trên bàn ăn, Cha mắng con “không ăn thì nhịn đi”, lúc đó con buồn lắm, con không ăn nữa và vào phòng khóc, lúc ấy mẹ cũng theo sau con, ôm con vào lòng, giỗ dành con. Ước gì giờ mẹ lại ôm con vào lòng nữa mẹ nhỉ, con thèm được cái cảm giác sà vào lòng mẹ lắm, đôi tay mẹ vuốt ve mái tóc con, như hồi đó ấy, hồi con còn bé tí ấy.

Tay mẹ giờ đã chai sạn mất rồi, những công việc thường nhật, là dọn dẹp những thứ linh tinh, là quét sạch góc nhà bụi bặm, là nấu những món ăn hàng ngày con vẫn được ăn, là chuẩn bị cho con li sữa nóng những khi con đi học về, là thường nhật thế đấy, nhưng chưa một lần con giúp mẹ, con nhói đau khi nhìn đôi tay của mẹ, con vô dụng quá đúng không? Con hư lắm đúng không mẹ? Hơn một lần con muốn thừa nhận điều đó với mẹ, nhưng có cái gì đó đã ngăn con lại, và điều duy nhất con có thể làm là “giá như” con đảm đang hơn, “giá như” con dành nhiều thời gian hơn cho mẹ.

Mẹ biết không, ánh mắt của mẹ, bình yên và ấm áp lắm, là những khi con đi học về muộn, mẹ đứng đợi con ngoài sân, là khi mẹ nhìn con ăn cơm, bữa cơm rau cá đạm bạc, là những lúc con lên cơn sốt, mẹ trằn trọc thứ thâu đêm, con biết là mẹ lo cho con nhiều lắm, lúc ấy con chẳng dám nhìn vào mắt mẹ, vì con sợ có cái gì đó nóng hổi lăn dài trên má con. Ánh mắt mẹ giờ đây thâm quầng và sâu hoắm hơn, con nhận ra khi len lén nhìn mẹ đấy, chắc mẹ không biết đâu nhỉ.



Mẹ à, giờ mẹ không cần phải vất vả vì con nữa đâu, con đã 20, đã suy nghĩ chững chạc hơn và biết tự đi trên đôi chân của mình rồi. Mẹ, con đã bắt đầu đi làm thêm sau những buổi học của mình, khi ra ngoài đời, con mới biết được một phần nào vất vả đã từng lấy đi biết bao giọt mồ hôi, nước mắt của mẹ.Con thương sao người mẹ tảo tần với thời gian đã nuôi con khôn lớn, những lúc mỏi mệt, những khi vấp ngã, con thèm lắm đôi tay nâng niu dịu dàng của mẹ, nhưng dù có chuyện gì xảy ra thì con vẫn sẽ cố gắng vượt qua mẹ à, vì con biết, vẫn còn đó bên cạnh mẹ của con.

Giờ con có thể tự lo cho mình, tự làm những thứ mà hồi trước mẹ vẫn hay làm ấy, con còn biết nấu ăn nữa này mẹ, mẹ ăn thử xem, món ăn của con có ngon như mẹ nấu không, mẹ ở nơi xa nhớ về đây ăn cơm với con mẹ nhé, vì hôm nay là ngày giỗ…của mẹ.

Hơn bao giờ hết, con nghĩ về mẹ, nhiều lắm, mẹ ở nơi xa có nghe thấy con đang nói với mẹ không, mẹ yêu của con. Con vẫn sẽ yêu Mẹ trong lặng lẽ, như cái cách mà trước giờ con vẫn thường làm. Hiểu cho con mẹ nhé!

Tôi hít thật sâu, hít không khí trong lành của cái tháng thu đang chớm nở. Dù mọi thứ đã thay đổi và tôi cũng thay đổi nhưng bầu không khí ở đây vẫn vậy, bầu không khí của tuổi thơ tôi năm tôi mười tuổi, và cuối cùng khi thở ra, tôi năm nay đã hai mươi tuổi rồi. Nhưng như thế cũng chẳng sao, tôi khẽ mỉm cười, nhìn lên trời, biết rằng có một điều tôi vẫn chưa nói với bạn: “Hãy yêu khi còn có thể”

•    Bài dự thi của Thiên Trang <thientrangtst@>



Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

back to top