Lắng đọng để tìm về với những sẻ chia
2010-12-22 09:59
Tác giả:
Lời tác giả: “Một điều ước giản dị cho Giáng Sinh này là niềm vui, sự ấm áp và bình an sẽ đến cùng tất cả.”
“ …cho những ngày đông yêu dấu”
Giữa cái se sắt lạnh, ta bùi ngùi một chút, lắng đọng một chút để tìm về với những sẻ chia.
Không phải tự nhiên mà hôm nay tôi lại viết, nhưng bởi vì tôi biết, đâu đó có ai đó cần tôi, cũng như tôi cần một ai đó, để đồng điệu, để nâng niu những xúc cảm này…
Tôi có một vết thương, xin được “trầm trọng hóa” nó như thế, bởi vì thực sự đó chỉ là một vết cắt, hơi sâu, và máu đã chảy rất nhiều… Cũng một tháng trôi qua rồi, và bây giờ nó đang lên da non, nhưng lên da non cũng vẫn còn thấy đau, bạn ạ!
Tôi có một tính rất xấu là hay trầm trọng những vết thương của bản thân. Để rồi khi chúng lành lặn, tôi thấy những gì mình trải qua, quả thật là diệu kì. Tôi không tin là tôi của bây giờ lại chính là “sản phẩm” là “thành quả” miệt mài của những tháng ngày co ro, những ngày không ăn và những đêm không ngủ. Nhưng “vất vả” như thế không phải để làm ra hay tạo dựng một điều gì đó có ích cho bản thân, có ích cho những người xung quanh nhưng chính là tự hành hạ, tự làm khổ mình.

Tôi không trách cái yếu đuối của mình và cũng không nói rằng sự yếu đuối ấy là điều gì khờ dại, vì đó là lẽ tất nhiên, một cách rất bản năng, tôi “tự vệ” trước những nỗi đau mình gặp phải. Và tôi cũng hiểu, vào những thời điểm nhạy cảm và khó khăn như thế, sự sẻ chia của ai đó, không hẳn phải là người thân hay bạn bè là một điều hết- sức- cần- thiết. Tôi nhìn thấy những sự ra đi mãi mãi của những người xung quanh trong những phút giây yếu lòng mà thấy xót xa nhiều lắm. Tôi không gọi đó là sự dại dột, vì không phải ai trong chúng ta cũng có đủ can đảm và nghị lực để đương đầu với sóng gió, không phải ai trong chúng ta cũng có đủ kiên định, vững vàng và những kinh nghiệm sống để lèo lái con thuyền đời của mình.
Những tình cảm đỗ vỡ, những trái tìm nhiều chai sạn, tổn thương, những mất mát, thất bại dù sớm hay muộn. Tôi và bạn, có lúc nào đó nếu có thể cũng đã rất muốn né tránh, hay lại muốn thay đổi và sửa chữa chúng. Phải chăng, cả tôi và bạn vẫn cứ hay thích được “ước gì ”…
Tôi cũng từng mất đi người thân, tôi cũng từng thi trượt, cũng từng đỗ vỡ trong tình cảm, cũng từng nhiều lần ốm đau, bệnh tật, cũng từng phải chứng kiến nhiều những ngang trái, cũng từng bất lực trước những nỗi đau và sự mất mát của những người thân yêu, cũng từng “thăng trầm” với những giá trị vật chất… cũng từng rất nhiều lần đưa ra những quyết định không đúng đắn trong cuộc sống của mình, và cũng đã từng trả những cái giá khá đắt cho những điều đó.
Bạn cũng như tôi, chúng ta sinh ra với một trái tim rất –lành – lặn, nhưng trải qua những lần thương tổn, nó có phần méo mó và không xinh đẹp, nhưng tôi tin đó chỉ là hình thức thể hiện bên ngoài, vì tự bản chất, mỗi người trong chúng ta đều có một trái tim rất đẹp, rất ấm áp, và rất nhiều thương yêu.
Không ai cho không ai một điều gì trong cuộc sống này cả, nói như thế không phải để bàn đến sự sòng phẳng về vật chất, nhưng là để sống tốt hơn trong những mối tương giao với anh em, bằng hữu.
Bạn biết đấy, yêu thương và sống tốt với bản thân là chính chúng ta đang sống tốt với mọi người. Lao mình vào không phải là vui chơi, tiệc tùng, bạn bè bù khú, cũng không phải lao mình vào một dòng chảy mà ở đó bạn không xác định được cho mình một lối đi. Nhưng lao vào là lao mình trong những giá trị sống đẹp và có ích. Tôi không mạn bàn về những giá trị lớn, mà chỉ muốn khích lệ những giá trị sống đẹp trong tương quan giữa mọi người với nhau, mà gần gũi nhất là gia đình và bè bạn.
Tôi, không dám nhận mình là một người sống tốt. Vì không ai là hoàn hảo, là toàn diện, nhưng tôi cũng là một người đang cố gắng để sống tốt hơn mỗi ngày và học cách thương yêu nhiều hơn. Hôm nay tôi viết, nhưng mạn phép mượn một cái tôi nhỏ bé để nói về một cái ta chung cùng mọi người.
Trải lòng mình ra, tôi bắt gặp và tìm thấy rất nhiều những cái chung gần gụi và đáng quý.

Miệt mài đi về trên cùng nhiều con đường, là con đường học vấn, công danh, sự nghiệp, là con đường yêu thương và tình cảm, là con đường gia đình, bè bạn… mỗi người trong chúng ta có những cách bước đi khác nhau. Nhưng đi làm sao để không ngã nhỉ?! Phải chăng đây cũng là một câu hỏi khó cho chính mỗi người. Sự vật là vạn biến, những tình cảm cũng là dễ đổi thay. Sỏi đá trên đường có làm chúng ta nên dè dặt, thận trọng. Những chướng ngại có làm chúng ta nao núng, chùng lòng… Xin thưa rõ to và rõ dõng dạc là CÓ chứ. Nhưng mà như thế là để mình động viên mình cố gắng nhiều hơn.
Sống mỗi ngày là để tự khẳng định rằng mình khôn lớn trong những lần trẻ dại. Nâng niu những giá trị, yêu thương những con người đã đến và đi, cũng như là khắc ghi những lần thất bại và vấp váp. Mỗi phút giây qua đi, tự nó mang trong mình những phần đầy ý nghĩa, lớn lao và hữu dụng.
Nếu nói mỗi cuộc đời trong chúng ta được an bài bởi một khung số phận, không ai giống ai, thì mỗi một “hiện tượng” và sự kiện, không có điều gì là không cần thiết. Hãy mỉm cười, đón nhận, hay là khóc than cho những điều không như ý, thỏa nguyện, bạn nhé! Hãy sống, dám sống và dám tin yêu.
Khát khao không để làm nên những điều tốt đẹp?
Mừng vì mình có một đôi bàn tay lành lặn, mừng vì mình có một đôi chân khỏe mạnh và một trái tim đang đập rộn ràng. Mừng vì mình may may mắn hơn tất cả những ai đang có khát khao được sống lành lặn và bình thường. Không chống chọi, không đương đầu với khó nghèo, bệnh tật, đó đã là một hạnh phúc. Hay nếu đang đương đầu, chống chọi với những khó khăn, thách thức, thì hãy xin mình được thêm nhiều phần sức mạnh mà vượt qua.
P/S: Giữa một mùa- rất- lạnh trong năm, hãy để mình được “ấm” lên bạn nhé!
16/ 12/2010
- Gửi từ email Hoài Bão - hoai_bao868@
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn đồng gửi blogviet@vietnamnet.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Em xin nguyện làm tình đầu bé nhỏ
Thời gian trôi bốn mùa em tìm kiếm Giấc mơ nào cho ta được gặp nhau Anh hỡi anh nếu như có kiếp sau Em vẫn nguyện làm tình đầu bé nhỏ.
Không bình thường
Có đôi khi chúng ta sống trong rất nhiều vùng an toàn, của mình, của người bên cạnh, của xã hội. Những vùng an toàn mà nghĩ rằng chỉ cần vượt qua chúng, người ta sẽ dễ dàng gục ngã. Nhưng thật ra mỗi người chỉ có vài chục năm để sống, để sai lầm và vượt qua sai lầm. Và thỉnh thoảng vùng an toàn ấy sẽ làm chúng ta yếu đuối hơn.
Anh và Em (Phần 2)
Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!
3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới
Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.
Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này
Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.
Lời tạm biệt cuối thu
Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.
Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn
Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.
Một ngày bình thường mất người mình thương
Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?
Anh và Em (phần 1)
Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan
Người bạn đặc biệt
“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”


