Phát thanh xúc cảm của bạn !

Khi lỗi thuộc về những vì sao’ – cuốn sách dành cho những ai sợ sự lãng quên

2021-12-08 01:20

Tác giả: Sabrina Nguyen


blogradio.vn - Một quyển sách với màu xanh hi vọng, một câu chuyện nhẹ nhàng ẩn trong đó chắc chắn sẽ đốn tim nhiều độc giả ngay từ trang đầu tiên đấy. Nào ! Hãy cùng phiêu lưu vào thế giới của Augustus Waters và Hazel Grace, các bạn nhé!

***

Sinh nhật hai năm về trước, tôi 15 tuổi. Khi đó, tôi được em gái tặng cho một quyển sách với màu xanh biếc mát mắt. Liếc nhìn tôi thú vị với từa Khi lỗi thuộc về những vì sao (Nhà xuất bản Trẻ). Không chần chừ, tôi tìm một góc yên tĩnh trong nhà, pha thêm ly cà phê sữa và từ từ mở sách ra, nghĩ rằng sẽ bước vào một thế giới kì bí, phiêu lưu cùng các nhân vật.

Thế nhưng, đây không phải là quyển sách với cốt truyện theo mô-típ phiêu lưu, huyền bí gì cả. Càng đọc tôi càng thêm nhận ra đây là một câu chuyện nói về tình yêu giữa hai bệnh nhân ung thư, hai con người với hai khuyết điểm, họ không biết bản thân sẽ ra đi vào lúc nào nhưng trong lòng vẫn âm ỉ một khát vọng: họ không muốn bị lãng quên. Họ sợ sự lãng quên.

Tác giả quả thật có một cái nhìn sâu sắc, tinh tế về thế giới xung quanh. Con người chúng ta sống trong một thế giới với hàng triệu con người với màu da, ngôn ngữ và tính cách, hoàn cảnh khác nhau và đều chung mong muốn sẽ để lại dấu ấn gì đó của bản thân trên thế giới này một khi đã mất đi. Chúng ta cũng như hai nhân vật kia vậy, chúng ta sợ sự lãng quên.

khi-loi-thuoc-ve-nhung-vi-sao

Câu chuyện nói về tình yêu với kết thúc buồn, kết thúc khiến người đọc phải tiếc nuối tự hỏi “tại sao tác giả lại làm thế ?”, “Liệu điều đó có quá tàn nhẫn hay không?”. Tuy nhiên, đọng lại trong đó là những ý nghĩa, bài học quý giá. Tôi còn nhớ mình đã vô cùng ấn tượng với câu nói của nhân vật nam Augustus Waters nói với Hazel Grace: “Thế giới này không phải là một công xưởng sản xuất điều ước”.

Tôi vô cùng yêu thích câu nói ấy bởi vì nó phản ánh hoàn toàn đúng bản chất của thế giới này. Quả thật không phải cứ ước là được. Đâu ai cho không ta cái gì mà ngược lại ta phải nỗ lực, phải cố gắng kiên trì để đạt được điều ta mong ước.

Tôi không sao tưởng tượng được nếu như con người sống trên thế giới này ước gì được nấy. Vậy thì chắc chắn con người sẽ đâm ra lười biếng, nỗ lực cũng từ đó mà tiêu tan.

Một quyển sách với màu xanh hi vọng, một câu chuyện nhẹ nhàng ẩn trong đó chắc chắn sẽ đốn tim nhiều độc giả ngay từ trang đầu tiên đấy. Nào ! Hãy cùng phiêu lưu vào thế giới của Augustus Waters và Hazel Grace, các bạn nhé!

© Sabrina Nguyen – blogradio.vn

Xem thêm:

Sabrina Nguyen

“Đôi khi ta phải đối mặt với đêm dài ác mộng để thấy được hừng đông tươi sáng”

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Là vì em yêu anh

Là vì em yêu anh

Em đã từng nghĩ rằng anh chỉ đến với em do cảm xúc nhất thời mà thôi. Chỉ sau vài tháng, anh sẽ nhận ra em không như những gì anh mong đợi thì anh sẽ tự rời xa em nhanh thôi. Vậy mà đã bao năm trôi qua, anh vẫn bên cạnh em như ngày nào.

Chuyện ngày mưa

Chuyện ngày mưa

Sau này lớn hơn chút thì tôi mới biết rằng, ai cũng có cuộc sống của riêng mình và người ta cũng không có quá nhiều thời gian để bận tâm đến bạn đâu; hơn hết bạn phải sống vì bạn chứ đâu thể để ý ánh mắt người ta nhìn mình được.

Đất và nước

Đất và nước

Nhưng nước ở đây, nước ở cái giếng nhà ông lại có thêm điều này nữa, đó là nước còn cho ông còn cho gia đình ông sự quyện chặt của tình thân của tình thương con người với nhau.

Mùa thu vắng em

Mùa thu vắng em

Vắng em rồi khung trời cũ quạnh hiu Anh thẫn thờ nhìn mùa thu vừa tới Nơi em đi là nơi xa vời vợi Nhớ em nhiều anh biết phải làm sao.

Người thầy đầu tiên

Người thầy đầu tiên

Khi nhận ra một đứa trẻ phát triển hành vi bị lệch lạc người ta sẽ tìm thấy nguyên nhân đầu tiên chính là bố mẹ đã không theo dõi, quan tâm sát sao và đúng thời điểm với con cái mình.

Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa

Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa

Chỉ có âm thanh của chính nó – tiếng bánh xe lăn trên cát, tiếng động cơ hoạt động – là những âm thanh duy nhất robot có thể nghe thấy. Trên hành tinh không sự sống này, robot trở thành kẻ độc hành trong vũ trụ rộng lớn.

Anh yêu Đất nước, anh yêu em

Anh yêu Đất nước, anh yêu em

Từ lời nói ngọt, từ nụ cười ánh mắt hay cả những cái nhíu mày khó coi của em đều khiến chàng trai trẻ bồi hồi, xao xuyến. Tình yêu anh dành cho cô ấy ngày càng lớn lên, chỉ đứng sau tình yêu anh dành cho tổ quốc.

Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+

Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+

Tại sao chúng ta không thể mở rộng lòng mình, chấp nhận sự đa dạng và yêu thương mọi người như họ vốn là? Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu rằng tình yêu không có giới hạn, không có ranh giới. Vậy tại sao chúng ta lại đặt giới hạn lên tình yêu của người khác?

Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta

Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta

Bà không biết con có nhìn lại rồi dõi theo từng bước chân đi của bà không? Nhưng bà chỉ biết rằng bà vẫn âm thầm dõi nhìn theo con bước vào lớp học cùng với các bạn.

Mẹ còn trong trái tim con

Mẹ còn trong trái tim con

Mẹ còn trong trái tim con Còn trong hơi thở, mỏi mòn tháng năm Còn trong sâu kín nỗi buồn Còn trong vạt nắng chiều buông nhạt nhòa.

back to top