Hỏi thế gian
2024-07-24 12:00
Tác giả: Mộng Như
Này ngươi đấy cái suy nghĩ ở trong đầu
Ta ghét ngươi vì ngươi có oái ăm
Ta điên cuồng ta muốn mình bất diệt
Của hồn thơ như đang cháy trong đầu
Này ngươi đấy ngọn cây đang héo lá
Ta ghét ngươi khi gió thổi rì rào
Bóp tan ngươi như kẻ biết mơ cao
Ngươi là cây cối ta là mặt hồn muôn giận dỗi
Này ngươi đấy mái nhà tranh xiêu vẹo
Mưa cứ đổ ào ào như ghềnh thác
Mà sao ta cứ thấy ngươi là nhạc
Hãy đi đi và vỡ ra thành hình
Này ngươi đấy cái mặt trời đỏ lửa
Đừng nhìn ta và cũng đừng đốt ta
Ta muốn thấy hồn ngươi đang cháy trụi
Như than đen như cõi hồn điên cuồng
Này ngươi đấy một con chim biết hót
Hãy hót đi vì đời bao đắng cay
Hãy hót và chết như họa mi
Và ngươi sẽ lên thiên đường vẫy gọi
Này nguơi đấy kẻ biết khóc là ngươi
Giống như đá như hình như cẩm thạch
Như núi sông và hồn muôn vạn cách
Ta ôm cả thi vị vào đau thương
Này ngươi đấy cái bầu trời heo hút
Giấc mơ tình ta uống cả bầu trời
Như điên cuồng và gọi nét thơ vui
Bầu trời kia là một hình bóng thước
Này ngươi đấy một bông hoa tàn úa
Ta sẽ đổ nước cho ngươi tốt tươi
Và ta sẽ để ngươi héo úa
Tàn phai sắc nhụy và rụng rời
Này ngươi đấy một ngôi sao cháy trụi
Ta muốn ngươi sống với cõi trần gian
Và sao sáng lòng người như vũ trụ
Cõi nào ta sẽ làm ngươi tan ra như mây khói
Này ngươi đấy một ngày dài ngao ngán
Ta muốn ngươi hãy mau chết giùm ta
Để ta thấy đời bao lần thỏa đáng
Ngày hãy trôi đêm tối ta mù lòa
Này ngươi đấy những hoài nghi đã rõ
Hãy yêu đi và hãy mơ nhiều hơn
Hoài nghi sẽ không còn như lòng này
Và ta sẽ đem ganh đua và thị phi đem đốt
Này ngươi đấy một kẻ đi giữa sa mạc
Và ta sẽ không giận ngươi
Sa mạc đầy nắng và nóng giận
Lòng người là kẻ biết gì vui?
© Mộng Như - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Nếu Thấy Mệt Mỏi Hãy Tạm Dừng Chân | Radio Chữa Lành
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Sống ở đời: Bớt can thiệp, bớt nói, bớt lo - Đó mới là khôn ngoan!
Dù mối quan hệ có thân thiết đến đâu, cũng đừng áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác. Dù khó chịu đến đâu, cũng đừng tùy tiện phán xét.
Âm thầm chờ anh quay về
Tất cả kí ức về anh vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí của em như ngày nào nhưng với anh thì nó sẽ là dĩ vãng nhạt nhòa trong quá khứ mà thôi.
Cho đi từ những điều nhỏ bé
Tôi nhìn thấy chính mình trong họ – những lúc tôi gặp khó khăn và nhận được sự giúp đỡ từ người khác. Tôi biết rằng, dù nhỏ bé nhưng sự chia sẻ có thể làm thay đổi cuộc sống của ai đó theo những cách bất ngờ. Và đôi khi, điều đó đủ để khiến tôi cảm thấy hạnh phúc.
Về quê...
Anh đến quê em một ngày xa Cơn gió lao xao tựa đón chào Để nhìn thấy cánh đồng lúa chín Bên rặng tre lũ trẻ thường chơi
Mùa xuân sau cơn giông
Trời đổ mưa, những giọt nước lách tách rơi xuống mái tôn, tiếng mưa át cả những lời bàn tán. Bé Kiệu, trong vòng tay cha, khóc đến nghẹn cả hơi. Bà Mắm đứng lặng, ánh mắt trĩu nặng những đau đớn. Ông Tét ngước nhìn lên bầu trời xám xịt, đôi mắt đầy tuyệt vọng. Trong lòng ông chỉ còn lại một câu hỏi không lời đáp: "Đến bao giờ… cái nghèo mới thôi đè bẹp đời tôi…'"
Giữa chốn phồn hoa gặp được người
Giữa chốn phồn hoa ấy, hai con người xa lạ vô tình gặp nhau trên đường đời. Họ bước vào cuộc đời nhau chữa lành những vết thương cho nhau.Đi qua nhữn giông bão của cuộc đời. Hoa nở hoa tàn vẫn yêu sâu đậm.
Cuộc sống bạn muốn là gì?
tôi muốn mình được vỗ về, để đứa trẻ bên trong được xoa dịu tôi muốn ai đó đến bên, để trái tim thổn thức từng nhịp tôi muốn mình say với đời được thở và sống
Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước
Đầu năm Ất Tỵ 2025, vận mệnh của một số con giáp sẽ gặp nhiều thuận lợi và may mắn.
Đoạn đường cũ
Có những cuộc tình không tên gọi, nhưng vẫn nhớ, vẫn yêu vẫn đợi và thậm chí là vẫn đau khổ vì những điều đó nhưng chỉ là không thể bên nhau, không thể nói chuyện, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không thể. Cuộc tình dù đúng dù sai dù đau khổ hay hạnh phúc, đúng tốt đẹp hay không cũng chí là một cách nhìn từ bản thân, từ đối phương.
Đủ buồn để buông
Mọi sự dịu dàng và an toàn trước kia anh đem đến, tôi còn chưa kịp tận hưởng đủ, anh đã vội lấy đi. Có tàn nhẫn không? Giá mà, anh đừng chữa lành tôi, giá mà anh không đem đến cho tôi một hi vọng khác, để rồi hôm nay phải tự mình bước tiếp với thêm nhiều vết thương khác.