Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hãy để con tự quyết định cuộc đời mình

2013-09-11 00:15

Tác giả:


Cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể - Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận, phản hồi tại box phản hồi cuối bài viết hoặc chia sẻ đường link bài viết này đến bạn bè của bạn - 2 giải bài viết yêu thích nhất cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể được hệ thống tính tự động dựa trên lượt xem và bình luận bài viết (Bạn đọc theo dõi qua box Đọc nhiều nhất/Bình luận nhiều nhất tại trang chủ blogviet.com.vn)

Hồi bé, tôi ước mơ làm MC vì mọi người thường khen tôi có khuôn mặt ăn hình, nói giọng dõng dạc, diễn cảm. Mỗi tối trước khi đi ngủ, tôi thường cầm chiếc lược màu vàng làm micro và bắt đầu chương trình chúc bé ngủ ngon cùng chị “lược vàng”. Ở lớp, dù hát không hay, nhưng chương trình thi hát nào tôi cũng có mặt, để đọc lời chào, lời tựa mở đầu. Bất cứ cuộc thi kể chuyện nào, thấy tôi, các bạn thi khác đều e dè. Tôi tự tin lắm và thích thú nữa. Bố mẹ cũng tự hào khi thấy tôi còn bé mà nói năng mạch lạc, trôi chảy giữa chốn đông người, ai cũng phải khen ngợi.

Một ngày, cổ họng của tôi đau rát, tôi nghĩ do mình uống nước đá lạnh quá nhiều trong thời tiết hè oi bức. Rồi mẹ mua cho tôi vài viên kẹo ngậm chữa đau họng. Thế nhưng, một lúc lại càng đau hơn. Bố đưa tôi vào viện, bác sĩ bảo tôi bị viêm amidan cấp cũng thường gặp ở trẻ cùng tuổi tôi. Mọi chuyện chẳng có gì xảy ra nếu như tôi không bị tái phát nhiều lần, bố mẹ tôi lo lắng về sức khỏe tôi, tôi thường bị sốt khi mỗi lần đau họng. Tôi được quyết định sẽ cắt amidan. Một thời gian sau đó, tôi không được phép nói chuyện và uống thuốc theo điều trị. Đó là quãng thời gian cơ thể tôi có nhiều sự thay đổi, đang phát triển theo lứa tuổi dậy thì. Và cuối cùng, giọng nói tôi không còn như trước, tôi đã khóc rất nhiều cho cái giọng nói lạ lẫm của mình. Một chất giọng khều khào và khô khan. Tôi đã nghĩ sẽ từ bỏ ước mơ làm người dẫn chương trình.

bồ công anh

Năm tôi 18 tuổi, khi lựa chọn trường đại học bố mẹ khuyên tôi nên thi trường khối ngành tài chính-ngân hàng, khi đó bố tôi làm giám đốc chi nhánh ở ngân hàng lớn, mẹ tôi làm kế toán cho bệnh viện tỉnh. Tôi sẽ có một tương lai ổn định và không cần lo nghĩ nhiều. Tôi may mắn hơn nhiều bạn bè cùng trang lứa lúc đấy, khi chẳng bao giờ phải tính toán cho cái đầu ra sau này. Biết thế, nhưng lúc nào tôi cũng canh cánh trong lòng ước mơ theo nghiệp báo chí truyền hình. Tôi đăng kí 2 khối thi, khối A thu tài chính và khối D thi báo chí.

Ngày biết điểm thi, tất cả mọi người trong gia đình đều vui mừng khi tôi đỗ 2 trường với cùng số điểm 24. Bố mẹ tôi đều nguyên là sinh viên tài chính, gặp và yêu nhau thời đại học. Với họ, trường tài chính là nơi đầy kỉ niệm hạnh phúc, và là môi trường đào tạo chất lượng vì thế bố mẹ đã khuyên tôi theo học ở đấy. Hồi ấy, tôi mãi chỉ là đứa trẻ trong mắt gia đình, và chính tôi cũng không biết ước mơ của mình, những điều mà tôi thật sự mong muốn. Tôi nghe theo lời bố mẹ một cách tự nhiên.

Tuần đầu ra Hà Nội nhập học, tôi biết thầy giáo chủ nhiệm khoa là bạn cùng thời đại học của bố tôi nên tôi được ưu ái làm lớp trưởng. Vốn dĩ cấp 3 tôi cũng làm bí thư đoàn trường nên việc được làm lớp trưởng dù điểm số thi vào không thực sự cao, cũng không khiến tôi cảm thấy ái ngại với các bạn trong lớp. Mọi chuyện khá suôn sẻ, tôi bắt đầu với việc học tập ở trường, và tham gia câu lạc bộ, đội tình nguyện ở đấy. Với tôi niềm vui là khi hô hào mọi người cùng chung tay vì những việc làm cộng đồng, tôi thấy tuổi trẻ sao mà luôn tràn đầy năng lượng đến lạ lùng.

Nhưng có lẽ việc tham gia vào Radio của trường là điều có ý nghĩa nhất với tôi. Trước đây tôi thường thích đọc những lá thư, những dòng tâm sự hay những câu chuyện, nhưng giờ đây khi giọng đọc không còn trong trẻo và truyền cảm như trước, thì tôi quyết định nộp đơn vào vị trí biên tập. Tôi được nhận với bản thảo chương trình được đánh giá khá cao. Và đấy chính là bước đầu tiên tôi trở lại với ước mơ thuở nhỏ, niềm khao khát từ bấy lâu.

sao giấy

Bây giờ, tôi đã tốt nghiệp học viện tài chính vài năm, có lẽ bạn sẽ nghĩ tôi đang làm ở ngân hàng hay phòng kế toán của doanh nghiệp nào đó? Nhưng không, công việc của tôi là ở phòng biên tập chương trình của kênh truyền hình cáp. Những năm tháng đại học, tôi tham gia cộng tác viên và khi trường được nhận vào làm dù không hề tốt nghiệp ở một trường chuyên ngành về báo chí, biên tập truyền hình. Trong đầu tôi luôn xuất hiện nhiều ý tưởng mới, mong muốn được cống hiến và với nhiệt huyết tuổi trẻ, tôi đã theo đuổi đam mê khi không ít lần tôi nghĩ đã từ bỏ nó.

Cuộc sống là thế, luôn chứa đựng vô vàn những bất ngờ.Và trong hằng trăm những lối rẽ ngang dọc, lần đầu tiên tôi quyết định đi theo tiếng gọi của trái tim, và ít nhiều tôi đã thành công.

Còn về bố mẹ tôi, họ từng hoài nghi tôi, nghĩ rằng vì tôi thích thú hơn là nghiêm túc trong công việc này, và rồi họ thấy tôi đã thật sự trưởng thành, cứng cáp đi trên đôi chân của mình. Đó cũng chính là niềm hạnh phúc lớn lao nhất của các bậc làm cha mẹ. Cuối cùng, họ đã nhìn tôi thật trìu mến như một sự thừa nhận những nỗ lực của tôi.

Cuối năm nay, tôi sẽ đón một thiên thần chào đời. Chồng tôi thỉnh thoảng vẫn bảo, cấm cho con tôi theo nghề của mẹ, khi mà mang bầu đến tháng thứ 8 tôi vẫn tất bật với chương trình mới. Tôi nhoẻn miệng cười và bảo: “Con em sẽ tự quyết định cuộc đời”.


•   Bài dự thi của Kim Chi <kimchi179@>



Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top