Gửi "My Dream"!
2012-02-14 15:08
Tác giả:
Valentine này! Mình quá bận với chuyện học hành, không thể online trực tiếp chúc mừng người ấy được. Blog Việt giúp mình gửi bài viết này thay cho tấm lòng mình đến người ấy nhé! Mình chỉ muốn gửi 1 câu nói thôi " P à! You are my dream!"... Cám ơn blogviet.com.vn nhiều nhé...
Gửi “My Dream”!
Người ta thường nói: “Trên đời này chẳng có ai đánh thuế ước mơ!”…… Vậy nên việc tớ tự nhận cậu là Mr. Dream của tớ chắc không sao đâu nhỉ?....
Ngày hôm nay, khi tớ đang đứng trước ngã ba cuộc sống, tớ chợt quay đầu lại nhìn con đường mình vừa đi qua. Và tớ chợt nhận ra trên con đường ấy tớ đã đánh rơi quá nhiều thứ…
Một ngày nắng đẹp giữa tiết trời tháng 8, tớ vô tình bắt gặp cậu trên con đường đời. Một sự làm quen thật tình cờ và thú vị…. Cho đến bây giờ, tớ vẫn không thể quên được cái từ “easy girl” khó hiểu_ là nguyên nhân dẫn đến sự cãi vã ngay từ lần gặp đầu tiên giữa tớ và cậu… Ai mà biết được cái nghĩa gì khác ngoài nghĩa “Cô gái dễ dãi” cơ chứ. Hix! Cũng đâu có ngờ được nó lại có nghĩa là “Bình tĩnh đi girl!”. Chỉ tại vốn tiếng anh của tớ quá hạn hẹp, nhưng tớ lại vui vì điều đó. Nhờ nó mà ấn tượng ta để lại cho nhau không hề mờ nhạt, nhờ nó mà hằng đêm tớ được cậu dành ra chút thời gian để chỉ bài cho tớ và nhờ nó mà giờ đây tớ đang nuôi một ước mơ to đùng_cái ước mơ mà từ trước khi gặp cậu, tớ chưa bao giờ nghĩ đến… Cái ước mơ được vi vu sang Mỹ để được cậu dắt đi ngắm tuyết đầu mùa…
Cậu biết không, tớ thích tuyết, tớ cũng thích cái cách cậu xoa đầu và gọi tớ là kid, thích cái cách cậu an ủi tớ mỗi khi tớ buồn, thích những lúc cậu kiên nhẫn giảng bài cho tớ qua yahoo,….. Và tớ yêu cái cách cậu nói với tớ rằng “Don’t worry my girl! Always next to you!”. Cũng nhờ câu nói ấy mà tớ đã có thể đứng dậy mà không kêu la mỗi khi tớ vấp ngã. Ngay từ chính lúc cậu nói ra câu nói ấy thì cũng là lúc giấc mơ của tớ được hình thành… Tớ nuôi ước mơ kiếm được một xuất học bổng sang bên đấy để được ở gần cậu, để được cậu dẫn đi ngắm tuyết rơi, để một ngày nào đó có thể đứng trước mặt cậu mà nói câu: “Phúc ơi! Tớ yêu cậu!”… Tớ biết! Giấc mơ ấy thật là không dễ dàng chút nào, cũng có đôi khi tớ thực sự mất hy vọng. Những mỗi lúc như thế, thì bỗng dưng cậu lại xuất hiện,….. 1 cái BUZZ bất ngờ, rồi 1 mặt cười lại xuất hiện ngay sau đó….. Tình cảm và giấc mơ của tớ đã được hình thành từ những ngày như thế… Tớ cũng biết, tớ sẽ phải chờ rất lâu, chờ ngày cậu trở về quê hương yêu dấu_ nơi có 1 ng con gái đang trông mong từng ngày cậu về… Khoảng thời gian ấy có thể là 8 năm, hay 10 năm… Tớ tin tớ có thể đợi được….

Rồi một ngày, tớ lại vô tình bắt gặp tình trang “in a relationship” của cậu trên facebook….. Tớ lặng người. Lúc đó cảm xúc của tớ như bị đóng băng. Không buồn, không vui, không hề có chút cảm giác nào cả….. Tớ chỉ nhìn, nhìn và nhìn…. Tớ biết làm j bây giờ…. Đến lúc nước mắt chực trào, tớ vội tắt máy rồi lập tức lên giường đi ngủ. Tớ muốn nó chỉ là giấc mơ thôi, chỉ là một lúc nhàm chán cậu phá phách chút đỉnh…. Nhưng hình như nhiều khi, con người ta phải biết học cách chấp nhận…. Tớ như suy sụp. Tớ tìm kiếm hy vọng trong vô thức. Lúc đó là lúc mà hình ảnh cậu ùa về trong tớ nhiều nhất: hình ảnh một nụ cười, một câu nói bâng quơ trên stt đủ khiến tớ cười vì tớ biết nó đang nói về tớ, hình ảnh một tên con trai cao 1m85 vi vu trên chiếc đạp điện màu xanh lá trông buồn cười không chịu được…. Ngay cả trong giấc mơ của tớ hằng đêm, cậu cũng xuất hiện….. Tình yêu của tớ, giấc mơ của tớ… tớ biết làm sao đây? Tớ chỉ biết trốn chạy bằng cách chìm trong âm nhạc… Bên tai tớ lời bài hát “A thousand years” vẫn đều đều vang lên….
“I have died everyday waiting for you
Darlin don’t be afraid I have love you
For a thousand years
I’ll love you for a thousand more”
Nhưng rồi tớ vô tình đọc ở đâu đó:
“Mặt Trời nhắc ta đừng ngủ dậy muộn. Đừng đánh mất bình minh trong cơn mê mệt cám dỗ. Đừng ru mình bằng nỗi buồn vu vơ trong giấc ngủ trưa quá dài cho đến khi thức dậy trong hoang mang nhìn vệt nắng chiều trên tường vôi tróc lở. Nhắc đón ánh dương và đừng sợ hãi hoàng hôn. Nhắc tuổi ta còn trẻ, còn được thêm những bình minh cho mình.”
Làm sao tớ có quyền nói yêu cậu trong khi bản thân chưa bao giờ cố gắng vì người tớ nói lời yêu. Làm sao có quyền kêu la trong khi giấc mơ mà tớ nói chỉ là lời nói gió bay.
Trên đời này có 2 loại ước mơ:
Là người thật, việc thật và ước mơ thật. là mục tiêu thật sự mà người ta muốn vươn tới. Người ta chấp nhận hy sinh để đạt được ước mơ đó. Cuối cùng họ sẽ có tất cả…
Là ước mơ ảo. Chỉ là lời nói thốt ra từ cửa miệng, rồi sẽ bay theo gió. Người như thế này thường đặt ra những ước mơ rất cao, được mọi ng ngưỡng mộ… Nhưng rồi sau đó từ tầng cao nhất sẽ bị rơi xuống…. rất đau… và cuối cùng sẽ không có j trong tay họ cả…
Và rồi tớ tự đặt cho mình câu hỏi: “Liệu ước mơ của tớ là loại nào?” …. Tớ sợ đau! Tớ không muốn ngã…. Tớ thích Tuyết, thích phim “chuyện tình Havard”… Thích thi vào trường Luật để có thể trở thành 1 couple “ Doctor – Lawer” với cậu….. Cậu đã vào ĐH, đang cố gắng để trở thành 1 doctor giỏi… Vậy thì lý do j mà tớ chỉ biết kêu ca, than vãn?.... và lý do j tớ phải là loại 2 mà k phải là loại 1?
Phúc à! Tớ vẫn muốn thực hiện ước mơ ấy, vẫn nuôi ước mơ lớn của cuộc đời mình. Tớ biết, những dấu yêu ngày hôm nay biết dâu mai này sẽ theo gió bay đi mất và cậu biết đâu sẽ hạnh phúc bên một cô gái tóc vàng, mắt xanh nào đó…
Valentine này tuy tớ không thể nói lời gì đó trực tiếp với cậu, nhưng bài viết này là tất cả những tình cảm và suy nghĩ của tớ. Trước đây tớ chỉ dám nói thích cậu thôi, bởi để nói yêu 1 người , thực sự người ta phải đắn đo rất nhiều. Mai này, khi tớ thành đạt và có thể gặp cậu ở đâu đó trên đất Sài Gòn hay vào một ngày tuyết lạnh trên đất Mỹ xa xôi… Tớ sẽ dũng cảm nói rằng: “Hey my boy! I love you so much!”
Gửi từ email bongtuyet mauhong bongtuyet_mauhong2002@
Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Không bình thường
Có đôi khi chúng ta sống trong rất nhiều vùng an toàn, của mình, của người bên cạnh, của xã hội. Những vùng an toàn mà nghĩ rằng chỉ cần vượt qua chúng, người ta sẽ dễ dàng gục ngã. Nhưng thật ra mỗi người chỉ có vài chục năm để sống, để sai lầm và vượt qua sai lầm. Và thỉnh thoảng vùng an toàn ấy sẽ làm chúng ta yếu đuối hơn.
Anh và Em (Phần 2)
Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!
3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới
Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.
Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này
Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.
Lời tạm biệt cuối thu
Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.
Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn
Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.
Một ngày bình thường mất người mình thương
Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?
Anh và Em (phần 1)
Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan
Người bạn đặc biệt
“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”
Nắng, mưa, râm mát
Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

