Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gửi anh - chàng trai Hà Nội

2012-09-27 10:53

Tác giả:


Blogging 24/7

"Có mùa thu nào cây không rụng lá? Có cuộc tình nào trọn vẹn không anh?". Khá lâu rồi em mới đợi một chuyến xe bus lâu như thế này, phải mất gần một giờ đồng hồ, mà cũng lạ thật, với tính khí của em mà hôm nay em lại không khó chịu. Không phải vì e rảnh quá, mà vì đơn giản em muốn một lần thảnh thơi... sau rất nhiều vội vã.

Em lắng mình nghe cuộc sống quanh em, cuộc sống mà lâu rồi em không thấy yêu nó từ khi anh đi.

Đắm chìm trong vô vàn những mong nhớ, nuối tiếc về một quãng thơi gian quá ngắn ngủi bên nhau, tưởng chừng như em đã quên trở về thực tại, quên cả cách làm cho mình vui, mình buồn và em cũng quên cách khóc rồi anh ạ. Vậy mà hôm nay, em thấy lòng chợt mênh mang một cảm xúc không tên, thấy một chút buồn tê tái, rồi bất chợt lại cười một nụ cười chua xót, chua xót cho em, cho những tháng ngày mang tên “ không anh”, có gì đó làm mắt em mờ đi, làm nụ cười em mặn đắng. Phải, em khóc rồi anh - Thứ mặt nạ cuộc sống em phủ lên mình, giờ không đủ giữ cho em được mạnh mẽ để gạt đi dòng nước mắt ấy.

Cũng bởi vì...trời đã sang thu. Em vốn không yêu Hà Nội, không thích sự sống vồn vã, tấp nập nơi đây, không thích sự ồn ào, không thích cả cái nóng như thiêu đốt em. Em...trước đây, không hề tồn tại suy nghĩ sẽ ở lại Hà Nội, chứ đừng nói em sẽ yêu Hà Nội. Để rồi gặp anh, một người con của Hà Nội, em yêu anh rồi yêu cả Hà Nội của anh.

Em nhớ những góc phố, những con đường anh đưa em qua, không nơi nào anh quên nhắc em, là những chiều lang thang phố cổ, những tối dạo Hồ Tây, là những gì ngon nhất Hà Nội. Em...từ một con bé không thích Hà Nội, không biết gì về Hà Nội, lại trở nên say đắm từng con đường, từng ngõ nhỏ, em đã biết cảm nhận mùi vị của mưa, của nắng, của nỗi nhớ nơi đây.

Và...em đã rất mong chờ mùa thu này...mùa thu có anh. Người ta nói thu Hà Nội đẹp lắm nên em đã muốn yêu thu Hà Nội...từ anh.Vậy mà...Anh...vội vã quên em, em vội vã hàn gắn vết thương trong tim mình, nên vô tình quên rằng thu đã về mỗi sớm nay.

Và... em bước một mình nghe thu sang. Trời cao hơn, trời trong xanh lắm, gió mơn man đùa tóc em, nhưng cũng không đủ làm tóc rối, gió chỉ khiến em mỉm cười, khoác áo len mỏng và chợt thèm một cái ôm nơi anh. Nắng nhẹ nhàng hôn lên từng kẽ lá, nắng làm sương thu buồn khi phải chia xa. Vẫn những tiếng leng keng nơi vỉa hè trà đá, tiếng cười nói nơi ai? Chỉ mình em bước buồn theo vấn vương, thèm một lần được dạo phố, tay trong tay...

Con đường mát nhất Hà Nội ấy, giờ đã ngập tràn lá vàng rơi, là lá vàng hay tim em đã úa?

Hồ Tây gợn sóng, trăng buồn nhuốm màu nước lung linh, là trăng thu buồn hay màu mắt em không vui?

Đưa tay ôm lấy bờ vai nhỏ, em thèm được ngồi sau xe anh, vòng tay ôm anh, thèm được liên thuyên đủ thứ chuyện với, anh sẽ đưa em đi dạo phố, cho em ăn mì gà ngon nhất Hà Nội, sẽ chỉ cho em ngôi nhà đẹp nhất Hà Nội, bến Hàn Quốc và đường Nhận Bản em thích đi...và... sẽ yêu em như cách anh yêu thu Hà Nội.

Em chưa kịp hỏi anh “ cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ ” thì  anh đã mang Hà Nội đi xa em, đã tô màu xám cho bầu trời thu nơi em. Mỗi sáng tỉnh dậy, phảng phất đâu đây vị ngọt hoa sữa, em nhận ra hương ổi, lặng mình nhìn sương giăng...anh đã dậy chưa? Em thèm một chiếc hôn chào ngày mới và mong anh được an lành.

Trưa về, nắng lên rồi anh, môi em thêm đỏ, mắt em long lanh, những bông hoa mười giờ nở rộ, khẽ nhìn chúng đong đưa... Em ước em là bông hoa kia, anh sẽ đến bên em, hôn nhẹ nhàng lên má em ửng hồng. Gió chiều mang em trở lại với cô đơn, em thấy nhớ nhà, dù em đã tự lập năm năm nay, nhưng chiều về là lúc em thấy em yếu mềm nhất. Thêm chút gió, một chút mây, hoàng hôn đỏ làm em nhớ anh.

Đêm về, là lúc em buông mình trong những tiếng thở dài, những giọt nước mắt mang tên anh, những tiếng cười mỉa mai ngốc nghếch. Trăng vô tình trăng cũng muốn xa em. Ngoài kia, những cơn mưa đầu mùa khẽ hát. Mưa thu, nhẹ lắm, không làm ướt áo em, nhưng đủ làm tim em thấy lạnh giá.

Thu đã về thật rồi ư?

Lặng nghe tiếng mưa, lặng nghe tiếng thu...

Em... chơi vơi...bên Hà Nội.

  • Gửi từ Nguyễn Dịu diunguyen1992@ 

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn 

 
Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Anh và Em (Phần 2)

Anh và Em (Phần 2)

Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Lời tạm biệt cuối thu

Lời tạm biệt cuối thu

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

back to top