Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gồng gánh cả cuộc đời con

2017-03-28 01:10

Tác giả:


blogradio.vn - Với con, thời gian được tính bằng những nếp nhăn trên khuôn mặt mẹ, là mái tóc đã bạc dần, là sự mỏi nhọc của đôi chân tháng ngày ròng rã, là đôi vài gầy oằn gánh vì con, là ánh mắt dõi theo từng bước chân con...

***

Cuộc sống đô thị luôn là những chuỗi ngày vội vàng, tất bật, lo toan, mưu sinh. Đôi khi quá mệt mỏi với đủ thứ chuyện trên đời. Tôi lại ùa vào lòng mẹ, nhìn ánh mắt mẹ cười, tôi thấy lòng mình ấm yên bình và dịu êm. Mọi khó khăn buồn tủi và vất vả dường như tan biến. Giờ đây khi ngồi đây viết về mẹ tôi không thể kiềm được cảm xúc của mình...và nước mắt đã rơi...Có lẽ từ sâu trong tiềm thức và tâm khảm của tôi, mẹ là chỗ dựa duy nhất...là nơi tôi tìm về.

Cuộc đời đã mang đến cho tôi quá nhiều bất hạnh...nhưng cuộc đời đã cho tôi một thứ vô cùng quý báu đó là mẹ. “Mẹ” tiếng gọi thật thiêng liêng...đối với tôi người phụ nữ ấy là tất cả. Cuộc sống của chúng tôi khó khăn đến mức được ăn sáng bằng một tô phở hay hủ tíu là cả một niềm mơ ước.

Từ khi biết chuyện...tôi chỉ có mẹ. Hai mẹ con tôi nương nhau mà sống. Một người phụ nữ gánh cả trên vai hai vai trò của người cha và người mẹ. Từ việc sinh con một mình đến gánh chữ cho con. Mẹ đã làm tất cả để có tiền cho con ăn học. Việc vượt qua các cấp học trên con đường học vấn của tôi là cả một chặn đường gian khó.

Gồng gánh cả cuộc đời con

Cái nghèo như bóng ma dai dẳng đeo bám cuộc đời của người phụ nữ đôi vai đã khô gầy héo mòn vì mưu sinh và tương lai của con. Học hết cấp một và đến giữa cấp hai khi tôi đang học lớp tám gia đình quá khó khăn tưởng chừng như con sẽ nghỉ học. Để có tiền đóng học phí cho con mẹ đã xin người ta để được làm “bốc xếp” vác từng bao xi măng. Từng bao từng bao xi măng đè nặng trên đôi vai gầy của người phụ nữ đang oằn mình gánh chữ cho con.

Vì tương lai của con mẹ đã hi sinh quá nhiều nhưng khi ai nói đến thì mẹ chỉ trả lời: “Thấy con học giỏi không đành lòng cho nó nghỉ học, không muốn đánh mất tương lai của con mình”. Con sinh ra không được đón chào trong niềm hạnh phúc của cha và mẹ. Thôi thì để mẹ dành hết tất cả cho con.

Tôi còn nhớ năm tôi học cấp ba, cuộc sống có đỡ vất vả hơn. Mẹ đã để dành tiền đóng tiền học cho tôi bằng cách bỏ ống heo ngày 5 ngàn 10 ngàn. Tôi cũng vừa học, vừa kiếm một số việc làm thêm để kiếm tiền phụ mẹ.

Mẹ tôi cũng kiếm sống bằng đủ thứ nghề từ thợ may, bán bánh mì, bán trái cây, hoa quả, phụ bếp... Rồi tôi cũng học xong đại học đi làm kiếm tiền nhưng vẫn chưa đảm bảo được cuộc sống. Ở cái tuổi 60 lẽ ra giờ đây mẹ phải được nghỉ ngơi hưởng phước, nhưng mẹ vẫn đi làm.

Gồng gánh cả cuộc đời con

Cuộc sống hiện tại có dư giả hơn, tôi chở mẹ đi ăn uống, đi xem các chương trình giải trí, hay đi mua sắm. Nhiều khi mẹ nói với tôi: “Con à, chi tiêu tiết kiệm, còn phòng khi đau ốm”. Hay “Để dành tiền để con thực hiện dự định và ước mơ của con”

Tôi lao vào làm việc hết việc này đến việc kia. Cuộc sống, công việc, bạn bè, tình cảm... cứ cuốn tôi đi vào vòng xoáy cuộc đời. Nhiều đêm khi trở về nhà mẹ vẫn ngồi đợi con về. Cho dù có vất vả đến đâu, có bao đau thương, có tủi hờn đến với tôi. Không cần nói gì hết, chỉ cần xà vào lòng mẹ, ôm mẹ là đủ cho tất cả.

Với mẹ, thời gian là năm tháng của con cái. Chỉ nghĩ về con. Mẹ nhìn con lớn lên và trưởng thành.

Với con, thời gian được tính bằng những nếp nhăn trên khuôn mặt mẹ, là mái tóc đã bạc dần, là sự mỏi nhọc của đôi chân tháng ngày ròng rã, là đôi vài gầy oằn gánh vì con, là ánh mắt dõi theo từng bước chân con...

Cám ơn cuộc đời đã cho ta điểm tựa để được vỗ về, an ủi, chở che. Hạnh phúc là hương hoa lan tỏa. Ai trên đời có mẹ là có cả bầu trời yêu thương và hạnh phúc.

Năm tháng đã lấy đi của mẹ tuổi xuân, con đã lấy đi của mẹ cả cuộc đời.

© Như Liên – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

Tình khi say

Tình khi say

Tình yêu là gì mà anh nhớ em thế Tình yêu là chi mà lòng say nhanh quá

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

back to top