Em với tháng 5 đơn côi... cho "tôi" của 20
2013-05-08 11:27
Tác giả:
Cho "tôi" của 20
Chia tay với tháng 4 vội vã. Em với tháng 5 đơn côi...
Cảm xúc của những ngày nắng trong tôi. Có lẽ đó là những cảm xúc không đầu, không cuối. Tôi không còn là tuổi 18 bỡ ngỡ rời xa cổng trường nơi làng quê, bước chân vào thành phố nhộn nhịp, bước chân vào giảng đường đại học. Cũng không phải là tôi của năm đầu xa nhà, đầy nhung nhớ về những tháng ngày học trò, về bạn bè tôi, về kỉ niệm xưa hay những chiều đạp xe lòng vòng... Tôi bây giờ là của tuổi 20. Cái tuổi gọi là ngưỡng cửa bước sang những trang giấy mới đầy mực, loại mực được tô vẽ muôn màu sắc chứ không phải nhuốm một màu hồng tươi như trước kia.
Những ngày tháng bắt đầu tuổi 20, tôi chìm mình trong những cảm xúc không còn nguyên vẹn. Những cảm xúc đan xen trong tôi. Chỉ đơn giản bởi vì một điều. Tôi đã 20.
20 - Tôi đã biết lo lắng hơn cho tương lai của mình, không còn là quá nhiều nông nổi như xưa. Đôi khi tự hỏi, có phải mình già rồi ko? Mới 20 thôi mà – cái tuổi mà bao người ao ước được quay trở lại dù chỉ một lần. Nhưng cũng phát hiện ra rằng, sâu thẳm trong tôi, vẫn còn non nớt lắm. Những khi ở bên "người", tôi lại thấy mình nhỏ lại, nũng nịu,... .Lúc thì y như bà cụ non, lúc thì như đứa trẻ chẳng hiểu chuyện gì vậy.
20 - Quen dần với những suy nghĩ phải thật chín chắn, phải tỏ ra mình là một con người trưởng thành. Nhưng cũng là những lúc "lí la lí lắc" , đó là những cảm xúc trong trẻo nhất mà tôi có được khi 20 tuổi.
20 - Biết yêu thương chân thành hơn, sâu sắc hơn... Vẫn giận hờn, vẫn những lần dỗi vu vơ, những ngọt ngào, những đắng cay, hương vị cuộc sống là đây chăng? . Cũng biết cười trước những tình cảm mới chớm của mấy đứa nhỏ hơn mình. Ngày trước chẳng phải mình cũng như vậy sao. những cảm xúc đó làm ta trưởng thành hơn. Và...nó đáng được "trân trọng".
20 - Tôi thấy mình bớt xao xuyến những ngày lá rụng đầu hè, không còn xoay vòng trước những cơn mưa trút lá nữa... Cũng thôi hay là bớt thổn thức khi kí ức ùa về. Hay là vẫn thổn thức nhưng con tim đã biết che giấu hơn xưa.
20 - Là những ngày nhớ nhà da diết, nhưng cũng là lúc phải tự định hướng cho con đường đi sau này.
20 - Thói quen lang thang hàng chiều theo những cơn Gió cũng đã bay biến đi đâu mất rồi. Những lần mong được nắm tay ai đi dạo giữa con phố đầy bằng lăng rồi cũng trôi tuột đi mất. Cái nắng oi ả đầu hè làm bản thân mệt nhoài.
20 - Trang blog vẫn là những dòng tự sự . Càng đi nhiều, càng muốn ghi lại thật nhiều. Viết thật nhiều để biết mình không bị chai lì cảm xúc, còn biết rung động, biết suy nghĩ sâu sắc hơn về nhiều điều xung quanh. Sâu sắc và thực tế.
20 - Tôi biết dùng "tôi" để dành cho cảm xúc của mình 1 nhân xưng thật mới, để biết tôi đã khác xưa rất nhiều. Đã dám tự tin để khẳng định mình!
20 của tôi có quá nhiều điều để nói. Hoặc là 20 của ai cũng vậy thôi. Tuổi 18 là ngưỡng cửa cuộc đời thì có lẽ 20 là một cái gì đó thay đổi lớn lao khi cuộc sống đã trở nên muôn màu. Có những điều sâu thẳm muốn nói ra. Nhưng ko biết từ khi nào, bản thân lại đã quen với việc cất sâu cảm xúc của mình vào một góc trái tim...Vẫn là những lần thờ ơ , bỏ mặc cảm xúc rơi tự do trong không trung. Nhưng bàn tay đã biết nắm giữ ... Đã biết có những điều muốn giữ cũng không giữ được, và có những thứ nhất định phải giữ gìn. Cảm nhận thấy bản thân mình thay đổi trong những ngày tháng qua.Còn lại, tất cả, có lẽ là “tôi” vẫn vậy. Tôi vẫn là chính tôi. Chỉ có một điều - Tôi đã 20!
Chơi vơi trong 1 đêm...First Of May!
- Gửi từ Wind Monster <kemocquevn@>
Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn
Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.
Theo bạn, như thế nào là ổn định?
Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.
Mùa đông – 2017
Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.
4 con giáp là 'thần giữ của'
Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.