Em và người ấy đã tới “đích” chưa?
2011-12-13 09:31
Tác giả:
Anh à!
Anh đang ở đâu? Có khi nào anh nhớ tới em không? Em đang khóc không phải vì nhớ anh, không phải nỗi đau day dứt vì chối từ sự sống của đứa con của chúng mình. Anh à, em buồn, em đau lắm.
Kể từ khi chia tay anh, chia tay mối tình gần chục năm. Em đã sống khép mình hơn. Em chối từ tình yêu của không ít người. Mỗi lần nhớ tới anh, nhớ tới những lúc chúng mình bên nhau em lại khóc. Giá như em cứ ở quê không lên Hà Nội học thì có lẽ sự xa cách sẽ làm chúng mình yêu nhau hơn, chúng mình sẽ không có ngày hôm nay anh nhỉ? Em luôn luôn tự tin bên anh vì anh yêu em nhiều hơn em nghĩ. Em chỉ có thể nghĩ rằng em sẽ là người chia tay anh chứ anh sẽ không bao giờ tự ý xa em. Thế rồi cũng có ngày em khóc và cầu xin anh đừng anh xa em để rồi anh nhẫn tâm đáp trả bằng câu nói: “Hương còn đáng thương hơn em nhiều. Hương đã bỏ 2 đứa con của anh mà không nói một lời. Hương đang mang mình đứa con thứ 3 của anh, anh không thể bỏ đi lần nữa. Anh không thể xa Hương được. Anh xin lỗi”.
Tim em như ngừng đập, những cơn nấc nghẹn ứ trong cổ không ai hay biết. Sao anh lại mang đứa con tội nghiệp của chúng mình ra so sánh. Dù gì anh cũng không nên nói thế chứ? 8 năm bên nhau những tưởng không xa nhau được và đứa con anh dắt em đi tới bệnh viện vứt bỏ chỉ đáng giá ngần ấy thôi sao? Em không tin những gì anh nói đâu. Đó không phải là anh, đó chỉ là Hiếu đang đau khổ nói lên thôi.
Giá như anh hiểu được một chút nỗi đau về thể xác cũng như tinh thần của em sau cái ngày em rời khỏi bệnh viện. Kể từ cái ngày đó em đã thay đổi rất nhiều. Em đánh mất vẻ đẹp bề ngoài của một người con gái, em đánh mất lòng tự tin, kiêu hãnh để sống, để rồi em đánh mất anh lúc nào không biết. Em đã gục ngã. Em không dám nghe sự thật về anh và người ấy. Em đã sống trong nước mắt hơn 1 năm trời sau khi xa anh. Và giờ em lại khóc.
Đã có thời gian em làm được: “Coi hạnh phúc của anh là hạnh phúc của em”. Để làm được điều đó từng giây từng phút em phải tự nhủ “mình không được ích kỷ, yêu nhau không nhất thiết phải ở bên nhau”. Em chỉ nghĩ tới những kỷ niệm đẹp của chúng mình rồi tự mỉm cười. Từng ngày, từng ngày trôi qua như thế. Và đã có lần anh buồn vì người ấy của anh phản bội anh. Anh đã hỏi em rằng: “Em làm như thế nào để sống tốt sau khi anh đã bỏ rơi em?”. Em đã cười và nói với anh rằng: “Hạnh phúc của anh là hạnh phúc của em”. Em đã sống được một thời gian nhẹ nhàng như thế đấy.
Rồi cũng có ngày khi em gặp chuyện buồn hay những lúc em cô đơn tính ích kỷ của em lại trỗi dậy. Em lại nhắn tin làm phiền anh. Và em luôn nhận được dòng tin nhắn: “Chúng mình chia tay rồi em đừng làm phiền anh nữa” hay “Xin lỗi bạn nhầm máy rồi”. Đọc xong em không ôm ngực và gào khóc nghẹn ngào như trước mà khuôn mặt em chỉ khó coi một chút, nước mắt em chỉ chầm chậm chảy thôi. Làm gì có ai yêu người yếu đuối và hay khóc như em đúng không anh?

Rồi thời gian cứ trôi qua cho tới hôm nay em đã đồng ý yêu một người để quên anh và nỗi dằn vặt ấy. Người ta thường nói để quên mối tình cũ thì phải có mối tình mới thay thế mà. Em đã làm như thế đó. Người ấy hơn em 6 tuổi đủ tiêu chuẩn số 1 của em sau khi xa anh. Người ấy yêu em như anh đã từng yêu em. Người ấy em có thể bao bọc được cuộc sống của em. Tính đến hôm nay em đồng ý yêu người ấy nửa tháng nhưng chưa có một nụ hôn cháy bỏng. Em không đủ can đảm anh ạ. Mỗi lần em nhắm mắt lại em thấy hình bóng của anh. Và dường như người ấy cũng hiểu điều đó. Tối hôm nay người ấy uống rượu và tìm gặp em. Em và người ấy đã nói chuyện về anh.
- Em và người ấy đã yêu nhau 8 năm phải không?
- Vâng, sao đang nhiên anh lại nói tới chuyện này?
- Thế hai người đã tới “đích” chưa?
- Là như nào?
- Anh hỏi là em và người ấy đã tới “đích” chưa? – Một chất giọng khác ngày thường.
- Em và người ấy đã xác định ra trường sẽ cưới nhưng khi ra trường tư tưởng hai đứa khác nhau thì chia tay. Anh cũng đã biết rồi mà.
- Em trả lời anh đi?
- Chuyện đó có quan trọng không?
Em hỏi tới đó người ấy không nói gì nữa và bước đi. Em đã bật khóc. Cái màng trinh mỏng manh mà đáng giá thế sao? Sao giờ em mới thấy đau khi nó rách, sao giờ em mới thấu hiểu sự quan trọng của nó? Em đang khóc, người em bắt đầu run run và nỗi đau lại tràn về rồi. Sao anh lại xa em như thế? Sao đến giấc ngủ của em vẫn không yên giấc, từng đêm em vẫn phải giật mình khi có ai đó gọi “Mẹ ơi!”.
Đã gần 2 năm xa anh nhiều lúc em đã tưởng em sẽ quên được anh và thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương em đang mang nhưng em đã nhầm. Không ngờ khi xa anh mọi thứ đối với em lại khó khăn đến thế. Em như đứa trẻ tập nói, tập đi, mọi quyết định trong cuộc sống sao đối với em khó thế.
Em chỉ khóc một lát nữa thôi rồi em sẽ nín, em sẽ gạt đi nước mắt và bước tiếp. Em sẽ không ngồi đây lâu nữa đâu. Em sẽ ngẩng cao đầu. Anh đã từng nói: “Khi nào em không khóc nữa thì anh sẽ về bên em” mà. Em sẽ không khóc nữa đâu. Em sẽ cười để anh thấy em luôn là đám mây xanh ngày nào. Em sẽ cười để anh biết rằng hạnh phúc của anh là hạnh phúc của em.
Em mãi yêu anh và luôn mong anh quay về – Kẻ xấu xa nhất ạ.
- Gửi từ email van180886@...
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Không bình thường
Có đôi khi chúng ta sống trong rất nhiều vùng an toàn, của mình, của người bên cạnh, của xã hội. Những vùng an toàn mà nghĩ rằng chỉ cần vượt qua chúng, người ta sẽ dễ dàng gục ngã. Nhưng thật ra mỗi người chỉ có vài chục năm để sống, để sai lầm và vượt qua sai lầm. Và thỉnh thoảng vùng an toàn ấy sẽ làm chúng ta yếu đuối hơn.
Anh và Em (Phần 2)
Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!
3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới
Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.
Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này
Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.
Lời tạm biệt cuối thu
Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.
Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn
Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.
Một ngày bình thường mất người mình thương
Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?
Anh và Em (phần 1)
Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan
Người bạn đặc biệt
“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”
Nắng, mưa, râm mát
Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

