Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con sóng nhỏ đeo chiếc kính gọng màu xanh dương

2012-04-25 10:25

Tác giả:


Blogging 24/7

Nó  thích màu xanh dương của biển. Nó sinh ra ở biển, nơi mà trẻ con ở đó đều đen nhẻm và tóc khét vàng vì cháy nắng. Nó cũng vậy, Nó không xinh đẹp, cũng là một đứa trẻ con đen nhẻm và có mái tóc hoe vàng cháy nắng. Nó thích vị mặn, mặn chát, mặn đắng…nó đã quen với những cơn gió mang theo muối biển, đã quen vơí những con sóng cao vượt đầu, đã quen cảm giác đựơc biển ôm vào lòng và xoa dịu những hoang mang…quen với tất cả mọi thứ, gần 20 năm gắn bó nó đã trở thành một phần của vùng đất này. Vùng đất đầy gió, nắng, và những cơn bão hung tàn.

Rồi nó lớn lên như một mầm cây xương rồng xanh non. Nó bước vào dòng đời phức tạp như những dòng hải lưu dưới lòng biển xanh thăm thẳm. Nó rời xa vùng biển yên tĩnh đầy ắp những kỉ niệm đẹp long lanh như hoàng hôn chiều tím, mang theo đầy ắp khát vọng khẳng định mình ở chốn thị thành. Nó bước chân vào thế giới xô bồ. Hà Nội đón nó, không hờ hững cũng chẳng ân cần, không thân thiết nhưng cũng không xa lạ . Sự lạnh lùng kiêu kì cố hữu của Hà Nội- mảnh đất kinh kì. Nó biết.

Những cô gái Hà Nội nước da trắng ngần, tóc dài đen mượt hoặc cũng vàng hoe do thuốc nhuộm tại những salon đắt đỏ. Nó nhanh chóng làm quen, nhanh chóng hoà mình vào cuộc sống mới, nhanh chóng học cách chấp nhận và cũng học cách mỉm cười. Nó không yêu Hà Nội vào những buổi chiêù ồn ã, xô bồ, những đông đúc trong sự nghẹt thở bon chen, những tiếng còi xe vang vọng  duới lòng đường chật ních; nó không yêu Hà Nội với những nắng gắt oi nồng, nó không yêu Hà Nội với những chật chội đắt đỏ… Nó chỉ yêu Hà Nội những đêm đầy ắp gió chênh chao, những mùa đông lạnh cắt da cắt thịt, những cơn mưa trắng trời và yêu café phố cổ. Nó sống và làm việc, sống và làm việc, sống và làm việc…Nó quen đi thẳng lưng và mắt nhìn về phía trứoc, lời dặn dò của cha vang vọng, phải là một con sóng kiêu hùng.

Những buổi chiều lượn dài phố cổ, những chiều đông lặng ngắm gió bên hồ. Cái vẻ lạnh lùng mà vẫn khiêm nhường, cái nét kiêu kì ẩn sau vẻ can trường rắn rỏi.  Sắc lạ lùng thu hút những ánh nhìn, là vì nó mạnh mẽ hay là do ánh mắt nó toát lên sự ngang tàn cố hữu? nhiều người thích nó, nó biết. Nhưng nó không cần. Nó thản nhiên từ chối những yêu thương, nó không huyễn hoặc mình bằng ánh sáng của ngọn nến khi trời đang bão. Nhìn đời với đôi mắt to tròn và lòng hoài nghi bướng bỉnh.

nhìn qua lăng kính

Nuớc mắt chạy trốn, chẳng kịp đuổi theo. Kệ. Đã lâu lắm rồi không khóc hoặc không ai trông thấy nó khóc. Chuông – thằng bạn thân nhất của nó đã từng có lần ôm nó mà lắc, đã từng gắt lên bắt nó phải khóc khi thấy nó tỉnh rụi, mắt ráo hoảng nhìn sâu vào màn đêm đen thẫm. Nhưng trong đôi mắt đó là sự khô khốc và trống rỗng. Sự tàn nhẫn với chính mình, tàn nhẫn với những người quan tâm nó. Nó biết, nhưng nó không làm được, nó không ép mi cho nước mắt chạy ra. Theo nó nghĩ nước mắt của nó đã biến hoá hết thành mồ hôi rồi. Chuông gượng cười, cậu ôm nó vào lòng và khẽ hát cho nó nghe bài Cát Bụi. Bài hát nó yêu thích, nhạc Trịnh mà, chẳng lấy đâu mà vui.

Nó cứ loay hoay tìm hạnh phúc mà không nhận ra mình đã đánh rơi nụ cuời ở vỉa hè xa lạ. Nhìn đời qua chiếc kính mang gọng màu đen thẫm. Nhưng nó vẫn giữ lại những nét tinh khôi trong nụ cuời trong trẻo. Nó thích đựơc cắm hoa, hoa màu trắng nhất là huệ tây và thạch thảo. Chuông gọi đó là ốc đảo trên xa mạc khô cằn. Nó thích ở bên Chuông, người cho nó cảm giác bình yên và đựơc chở che.

 

chuông gió

Sinh nhật nó, hoa trắng, nến đen và hai người ngồi trong căn nhà nhỏ tí hin đầy chuông gió. Chuông hát cho nó nghe, khe khẽ - Làm ơn…Đừng rời xa tôi vì tôi đã yêu người mất rồi…hãy cứ đi về nơi xa đó, nhưng đừng đi quá xa vời để tôi đựơc dõi theo người…đừng nói không tin vì đã bao giờ bắt tin…làm ơn, làm ơn.
Chuông tặng nó chiếc gọng kính màu xanh dương, nhắn nhủ nó hãy nhìn đời qua lăng kính màu xanh dương, màu của biển cả, vẫn can trường nhưng vẫn đầy ắp niềm tin.

Ánh nến lung linh, ánh mắt cậu bạn nồng nàn, làn môi luớt nhẹ nhàng còn cái nắm tay thì rất chặt, nó kẽ khép mi và cong người run rẩy đón nhận những yêu thương…và nó biết từ nay nước mắt sẽ không còn chạy trốn…

  • Gửi từ email Đại Đậu

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn

 

 

 

Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Anh và Em (Phần 2)

Anh và Em (Phần 2)

Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Lời tạm biệt cuối thu

Lời tạm biệt cuối thu

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

back to top