Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có những ngày nhớ má

2017-05-06 01:15

Tác giả:


blogradio.vn - Đó là một ngày mưa tầm tã, nghe rõ cả tiếng gió lùa mạnh vào tay áo khi con và em ngồi sau yên xe của má. Từng vòng đạp của má cứ tiến về phía trước mặc cho những làn gió cứ mặc nhiên gào thét bên tai con không thôi. Và đôi lúc, con thấy đôi vài gầy của má nhói lên, tấm lưng với chiếc áo mưa mỏng tanh thật nhỏ bé vô cùng giữa muôn ngàn những cơn gió vô tận.

***

Má vẫn đạp chiếc xe đạp cũ, chẳng biết khi nào nó mới được thay mới. Mùa này trời nắng lên rồi, không biết khi nào má mới bớt những cực khổ với chiếc xe đạp ấy nữa. Giờ này thì con đang ngồi trên giảng đường, còn má chắc có lẽ đang hì hục dưới cái nắng cháy da ở một công trình xây dựng nào đó...

Nhà mình trước giờ có mỗi chiếc xe đạp điện mà má mua cho con khi lên lớp 11 là đắt tiền nhất, còn lại ba má chỉ toàn đi những chiếc xe đạp cà tàng. Khi con lên 11 và đi học cách trường hơn mười cây số, má thấy con đạp xe xa quá, mới cố dành dụm tiền đi làm phụ hồ, bán ít đồ đạc trong nhà và mượn bà con mới đủ mua cho con chiếc xe đạp để những ngày đi học con không còn nắng cháy như trước nữa.

Lúc đó con đâu biết những khó khăn của má, con chỉ biết hờn dỗi xe khó đi, xe không đẹp mà không biết là những bực bội ấy đã vô tình làm má đau buồn nhiều. Đêm đó, má vẫn lo toan bữa cơm cho gia đình đầy đủ, vẫn chuẩn bị quần áo và cả đồ ăn sáng cho con. Nhưng con thấy mắt má trầm tư hơn ngày thường. Dù má chả bao giờ kể con nghe những nỗi buồn của má. Tự nhiên lúc ấy, con cảm thấy mình có lỗi thật lớn khi để má buồn lòng như thế. Và má ơi, kể từ ngày đó, con đã biết trân quý những mồ hôi nước mắt của má, hay những đồng tiền má đưa cho con ăn sáng.

Có những ngày nhớ má

Những buổi sáng con luôn được đánh thức đúng giờ bằng tiếng gõ cửa phòng nhè nhẹ và tiếng gọi tên quen thuộc của má. Con sẽ chẳng thể nào quên được cái âm thanh nghe đến vui tai và lắm lúc cũng khiến con bực bội mỗi sáng tinh sương ấy. Giờ thì khi đang học tập ở một nơi xa, con mới nhận ra sự thiếu vắng của những tiếng gọi thân thương mỗi sáng của má, con lại thấy mình cô đơn quá đỗi. Nhiều đêm con gọi về và có lúc con còn nói má, mỗi sáng điện thoại đánh thức con dậy. Và thế là những buổi sáng, con lại đánh thức bởi chuông điện thoại reo inh ỏi...

Hay là những chuyến xe đạp má chở con đi học lúc nhỏ. Đó là một ngày mưa tầm tã, nghe rõ cả tiếng gió lùa mạnh vào tay áo khi con và em ngồi sau yên xe của má. Từng vòng đạp của má cứ tiến về phía trước mặc cho những làn gió cứ mặc nhiên gào thét bên tai con không thôi. Và đôi lúc, con thấy đôi vài gầy của má nhói lên, tấm lưng với chiếc áo mưa mỏng tanh thật nhỏ bé vô cùng giữa muôn ngàn những cơn gió vô tận. Khi ấy, ở trong tâm hồn của con bỗng nhen nhóm lên một ước mơ về một ngày con có thể đi xe đạp để má đỡ gánh đi phần nào

Má vẫn đi về với chiếc xe đạp cà tàng cũ kỹ ấy, còn con chợt nghĩ tới những ngày trên giảng đường. Những khi con mệt mỏi với đống bài tập nhất cũng là lúc con nhớ đến lời của má, những vất vả mà má đang chịu đựng, và vô hình nó trở thành động lực khiến con quên đi mệt mỏi. Nhất là mỗi lúc con điện thoại về, má hay bảo con rằng má làm nắng quen rồi, con đừng lo, má chỉ nhắc con là hãy lo giữ gìn sức khỏe và ăn uống nhiều vào. Con ở thành phố học tập, nhiều lúc theo chúng bạn ăn chơi đua đòi, con đâu biết ở nhà má dành dụm tiền gửi vào cho con ăn học. Con không thể nào hiểu nổi, tại sao con lại sống một cách lo âu, vô tư trước những vất vả của má như thế?

Có những ngày nhớ má

Má đi làm phụ hồ cho mấy công trình xây dựng ở trên phố. Ngày đạp xe lên tới chỗ làm có lúc một đến hai tiếng. Con hay bảo má để con lấy xe đạp điện chở má đi cho đỡ vất vả. Má bảo thôi, để má đi một mình được rồi. Và chiếc xe đạp lại cọc cạch tới chỗ làm với má. Trưa về, khi tiếng còi bóp phanh của má kêu lên ở ngoài cửa cũng là khi con biết má đã về. Pha vội ly nước chanh, bỏ vài cục đá vào, thì má cũng vừa vào tới nhà. Trưa nắng chang chang, mồ hôi ướt đẫm lưng áo má. Má không bao giờ than thở với con rằng công việc nặng nhọc, hay vất vả, những nỗi khổ ấy, mình má chịu đựng. Con chỉ có thể thấy chúng khi má thả người nằm xuống nền nhà và thở dốc hay tiếng thở mệt nhọc của má vào những đêm khuya.

Vậy mà nhiều khi chỉ vì chút rắc rối ở trường hay chỉ vì nắng nóng quá con đã vội thở than, đã vội từ bỏ buổi học chỉ để cho mình một ngày ngủ thoải mái. Con đâu biết rằng, má ở nhà dù vất vả bao nhiêu, khó khăn, nắng nóng thế nào má cũng mặc, miễn sao má kiếm được tiền gửi vô cho con gái thương yêu của má học hành là được rồi.

Giờ đây, khi con viết những dòng này là lúc con đang ở kí túc xá, ở một nơi cách nhà mình những chín trăm mấy cây số. Con viết về má, về những vất vả của một đời quẩy gánh vì con. Những điều này con viết chắc chỉ có thể là một phần của cuốn nhật kí của má, nhưng nó là một bức thư con muốn gửi đến má của con những lời yêu thương mà con biết nếu con trở về con sẽ không thể nói hết... Và mỗi lần đi qua những con đường nhỏ, nhìn thấy những gánh hàng rong bên chiếc xe đạp của các cô bác, hình ảnh má lại hiện lên trong tâm khảm con. Như một lời nhắc nhở về một người má tảo tần, sớm hôm với chiếc xe đạp ngày nào.

© Thảo orient – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

back to top