Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có những ngày con chỉ muốn về nhà

2016-10-29 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Ở mảnh đất thị thành xa xôi, ở cái chốn đất khách quê người, ở cái nơi mà người ta chỉ gửi trao nhau những hẹp hòi hắt hủi… Đã có những lúc dường như con bất lực, con không biết phải làm sao để được lòng thiên hạ, để được người đời đối xử tử tế… Đã có lúc trong cái se se của mùa về chớm lạnh, trong cái ráo riết hối hả của một sớm thu qua, con đi trên phố mà thấy mặn mà những nhớ thương, chân bước chẳng đặng mà dạ muốn ở cũng chẳng đừng, lòng nôn nao một miền thương nhớ đã cũ mà hoài hướng vẫn còn vương… Đã có những lúc con muốn trở về với mẹ, với ba, với mái ấm lúc nào cũng ắp đầy yêu thương, dẫu chẳng nói ra nhưng vẫn âm thầm lặng lẽ, giấc ngủ bình yên khi có mẹ chở che!

***

Những ngày cuối thu,vào những hôm mà Đà Nẵng lạnh tê bởi những cơn mưa cuối mùa, con sẽ lại bắt gặp đâu đó trên đường, những người già, mình co ro trong chiếc áo mưa mỏng manh năm, mười ngàn. Đầu đội chiếc nón rách, hứng trọn vẹn cơn mưa. Đôi vai gầy xanh run run khe khẽ, cố chống chọi với những đợt gió tàn nhẫn đến buốt cả tim... Chợt chạnh lòng nhớ về nơi chôn rau cắt rốn, ở nơi đó, có những người thân thương vẫn từng ngày làm lụng vất vả, "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” chỉ cốt cóp nhặt từng đồng tiền lẻ chờ đến tháng gửi vào cho con! Chỉ để cố giấu giếm đi bao nỗi nhọc nhằn đeo bám trên vai cho đứa con thơ ngây nụ cười!

Những ngày cuối thu, ngồi ngắm những chiếc lá vàng còn sót lại trên cây, thấy vương trong sắc vàng buồn đến lạ lùng kia có chút màu tiếc nuối pha trộn chút níu kéo… Và dường như nhận ra quy luật muôn đời của tạo hóa, những chiếc lá cứ thế nhẹ nhàng dứt bỏ cành, thả mình rơi theo gió, nhưng hình như có chút ngại ngần bâng quơ, nó không rơi xuống ngay mà chao qua chao lại trong không trung như đang vẫy tay chào tạm biệt mùa thu, như để lần cuối được ngây ngất sống trọn vẹn cho thu…

Những ngày cuối thu, nằm nghĩ về những người thân yêu mà se thắt trái tim!

 Có những ngày con chỉ muốn về nhà

Ở mảnh đất thị thành xa xôi, ở cái chốn đất khách quê người, ở cái nơi mà người ta chỉ gửi trao nhau những hẹp hòi hắt hủi… Đã có những lúc dường như con bất lực, con không biết phải làm sao để được lòng thiên hạ, để được người đời đối xử tử tế… Đã có lúc trong cái se se của mùa về chớm lạnh, trong cái ráo riết hối hả của một sớm thu qua, con đi trên phố mà thấy mặn mà những nhớ thương, chân bước chẳng đặng mà dạ muốn ở cũng chẳng đừng, lòng nôn nao một miền thương nhớ đã cũ mà hoài hướng vẫn còn vương… Đã có những lúc con muốn trở về với mẹ, với ba, với mái ấm lúc nào cũng ắp đầy yêu thương, dẫu chẳng nói ra nhưng vẫn âm thầm lặng lẽ, giấc ngủ bình yên khi có mẹ chở che!

Con tưởng như rằng Đà Nẵng cũng điệu đà lắm, nhưng hóa ra nó cũng quê mùa như miền đất cằn cỗi quê mình, một cơn gió thốc qua rồi lá khô cứ bay vèo trong gió sớm, con hít cái nồng đượm mặn mà của những kỷ niệm ngày ấu thơ, điều đó càng làm con nhớ nhà da diết! In về trong tâm trí dáng mẹ hao gầy một sớm tất tưởi việc đồng áng vì con, lảng vảng tiếng gà còn chưa dứt. Ba đi làm thuê làm mướn trang trải nắng mưa cho đời con ngọt lịm phù sa, cái vị nồng nồng nuôi lúa nuôi người, nuôi những tấm lòng son, nuôi những hoài bão lớn, nuôi một mảnh tình cỏn con vẫn đang còn bỏ ngỏ…

 Có những ngày con chỉ muốn về nhà

Có những lúc vụng dại con đã cho rằng bạn bè mới là điều cần thiết và quan trọng nhất. Vì bạn bè lắng nghe con nói, chơi đùa cùng con, vấp ngã cùng con, thấu hiểu và đồng cảm với con hơn. Nhưng chỉ một thoáng thời gian trôi qua, khi ngậm ngùi cay đắng đủ điều, con mới chợt giật mình nhận ra gia đình mới là nơi quan trọng nhất. Là nơi vỗ về con khi con gục ngã, sẵn lòng ủng hộ bước con đi, cũng không bao giờ quay lưng khi con bỗng dưng kém cỏi.

Giờ đây, khi đang ngồi trong góc tối phòng trọ, con mới thấm thía nỗi nhớ mẹ, nhớ ba, thấm thía bao nỗi nhọc nhằn, vất vả mà mẹ ba đã tự nguyện chịu đựng để đổi lấy hạnh phúc cho con…

Giữa chốn đông người, con hiểu ra quê nhà dẫu một nắng với mấy sương thì lòng cũng dặn lòng vẹn nghĩa tình xưa, vẹn một lần hướng trông, vẹn một hơi thở còn nghe mùi đất ngọt, vẹn một lần quay đầu trở về đáp đền hương vị phù sa nồng nàn nuôi tình con khôn lớn…

Ba mẹ có biết không, có những ngày con chỉ muốn về quê!

© Mỹ Thiệp – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top