Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chút tâm tư những ngày cuối năm (Cafe Vlog)

2020-01-14 01:00

Tác giả: Giọng đọc: Sand

blogradio .vn - Guồng quay cuộc sống dẫu có vội vàng, dẫu có tấp nập đến đâu thì cũng chẳng nằm ngoài cái quy luật tự nhiên và bất biến xuân, hạ, thu, đông. Và lại một năm cũ sắp hết. Giữa cái tiết trời se lạnh vẫn có những ánh nắng nhẹ vương làm cho con người ta cảm nhận khoảnh khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới rõ hơn bao giờ hết. Và đây cũng là lúc người ta dành chút thời gian ngoảnh nhìn lại những gì đi qua, nghiệm lại những gì đã và chưa làm được.

***

Một buổi sáng lướt một lượt Facebook, bất chợt nhìn thấy một câu nói thật hài hước “sắp đến ngày quốc tế dọn nhà”, bật cười rồi ngẫm ra “lại sắp hết một năm nữa rồi”. Lại nhớ cái thời còn đi học, cứ trông ngóng đếm ngược từng ngày chờ đến tết, được sắm quần áo mới, được lon ton theo mẹ sắm sửa kẹo mứt cho ngày tết, rồi lẽo đẽo theo ba lau chùi, dọn dẹp nhà cửa cho tươm tất. Lớn hơn tý nữa, đi học xa nhà, lại thèm cái cảm giác xách balo chờ chuyến tàu về quê ăn tết, thèm cái cảm giác đặt chân về ngôi nhà thân thuộc, con đường làng ngày nào dẫn đến trường và cả cái không khí chợ tết rộn ràng, tấp nập không lẩn vào đâu được. Bao nhiêu cảm xúc của những ngày vô tư vô lo lại ùa về, thật vui và ý nghĩa.

Còn bây giờ, đã đủ trưởng thành và chín chắn, đủ tự lập và cả sự bận rộn của cuộc sống. Những ngày cuối năm, lại giật mình nhìn lại, 365 ngày đã trôi qua, đã có gì thay đổi chưa? Vẫn công việc cũ tám giờ làm việc ở công ty, vẫn sáng đi tối về, vẫn những cuối tuần hẹn hò với đám bạn độc thân. Đến độ tuổi trưởng thành, tự bản thân ý thức một năm nữa trôi qua ta lại thêm một tuổi, nên chẳng còn háo hức trông chờ tết đến với những suy nghĩ non nớt trẻ thơ nữa. Làm gì còn cảm giác nôn nao khoác lên mình bộ quàn áo mới để đi chúc tết cùng ba mẹ, cũng chẳng còn cảm giác sướng rân người khi nhận được phong bao lì xì của người lớn. Cũng qua rồi độ tuổi háo hức mong chờ tết về để được tụ tập với đám bạn đi du xuân, những ngày tụ tập vui chơi đầu năm quên cả giờ giấc, bởi giờ đây đứa nào cũng cần dành thời gian đầu năm cho gia đình riêng của mình.

Chút tâm tư những ngày cuối năm

Ngồi tại quán cà phê quen thuộc, nhấp một ngụm cà phê ấm nóng, nhìn con phố đã lên đèn vào những ngày bận rộn cuối năm, tâm hồn thức dậy những suy nghĩ bâng quơ. Bất giác điện thoại rung lên, là mẹ gọi. Vẫn những câu hỏi thăm quen thuộc, đã cơm nước gì chưa?công việc dạo này thế nào? Cuộc điện thoại kéo dài hơn mọi khi vì những câu hỏi về cái tết gần kề, năm nay có về quê sớm không, được nghỉ tết bao lâu và cả những công việc đồng áng đã đến vụ mùa ở quê, năm nào cũng cận tết khiến ba mẹ chăng rỗi được tý nào. Tắt máy và loạt câu hỏi lại hiện lên trong đầu. Hình như mình cũng chưa có kế hoạch gì cho tết năm nay cả, cũng chưa sắm sửa gì cho bản thân mình.

Một năm làm việc miệt mài, cũng có những lúc khó khăn, nhưng cũng chẳng có gì to tát. Thế mà, một năm trôi qua, cũng chẳng tự thay đổi được gì nhiều. Giờ có phải là lúc tự thưởng cho mình một chuyến đi đâu đó hay không, nhưng ngẫm lại thì có lẽ chưa phải lúc, tết là thời gian cần dành trọn vẹn cho gia đình đối với những người xa quê. Hay thôi, tự thưởng cho mình một buổi tối nhâm nhi một tách cà phê rồi lang thang dạo phố sắm sửa một vài bộ quần áo mới cho bản thân, à, cho cả bố mẹ nữa chứ nhỉ. Tết sắp đến, cũng tự phải thay đổi bản thân bằng một kiểu tóc mới để đón một mùa xuân mới, thế là đủ. Cuộc sống độc thân chỉ cần tìm kiếm niềm vui đơn giản đến vậy.

Háo hức đón tết giờ đây cũng khác xa so với cách đây mười mấy năm. Giờ đây chỉ trông chờ đến dịp 29, 30 tháng chạp, bắt chuyến tàu về quê, tận hưởng cái rộn ràng của phiên chợ những ngày cuối năm, cùng mẹ sắm sửa mâm cỗ cúng ông bà. Đơn giản là cần hương vị mang tên “sum họp”. Sum họp để được cùng nhau quây quần bên những tách trà chờ đón khoảnh khắc giao thừa, sum họp để được ngồi lại gói bánh và ngồi bên bếp lửa canh nồi bánh cùng nhau. Càng lớn lại càng trân trọng gia đình. Bởi chẳng biết rằng còn mấy mùa xuân  được đón giao thừa bên cạnh ba mẹ nữa. Dẫu biết chẳng thể nào nằm ngoài quy luật tất yếu ấy được, nhưng, trong tâm lại nhói lên một nỗi buồn không tên… Thế nên, tự nhắc bản thân cần phải trân trọng từng khoảnh khắc bên gia đình, từng phút giây bên người thân yêu, đừng lãng phí thời gian để đến ngày nào đó, lại tiếc hoài không thôi.

Chút tâm tư những ngày cuối năm

Ngẫm lại cho bản thân mình qua một năm, công việc đã bắt đầu vào guồng quay ổn định. Điều bận tậm tết này về quê lại là một câu hỏi đã quá cũ kỹ “bao giờ lấy chồng”. Cuộc sống độc thân đã trở nên quá đỗi quen thuộc, từng ngày trôi qua chẳng chút bận lòng. Thế mà tết đến lại bất giác sợ sệt những câu hỏi như vậy. Đôi khi mệt mỏi giữa cuộc sống bộn bề, cũng cần lắm một bờ vai để tựa vào. Đôi lần khó khăn cũng cần lắm một người bạn đồng hành để tâm sự.

Thế nhưng, trải qua đổ vỡ khiến con người ta cảm thấy e dè, sợ sệt để bắt đầu một mối quan hệ mới. Vậy nên, dẫu có đôi lần vấp ngã tự mình có thể đứng dậy được thì cũng chẳng sao. Tự nhủ bản thân cứ sống và làm việc như bản thân mong muốn và đam mê, thế là đủ. Nhưng, điều bận lòng giờ đây là không phải ở chính bản thân mình, mà là gia đình. Biết rằng ba mẹ đang trông ngóng từng ngày con cái được yên bề, đã bao lần ba mẹ hỏi đến việc lập gia đình nhưng chỉ biết cười trừ cho qua chuyện. Năm nay lại phụ lòng ba mẹ. Biết sao bây giờ khi mà cái duyên cái phận chẳng thể nào gượng ép được.

Một buổi chiều tan làm, con phố vốn dĩ đông đúc lại càng tấp nập bởi không khí rộn ràng khi mùa xuân đang cận kề. Không khí tươi vui tràn ngập khắp mọi nẻo đường ấy lại nhắn nhủ ta suy nghĩ tích cực và lạc quan hơn. Bỏ lại đằng sau những lo âu và phiền muộn của năm cũ. Khoác lên tinh thần tươi tắn để chào đón một mùa xuân mới và một cái tết ấm no.

Thời gian vốn dĩ chẳng chờ đợi bất kỳ một ai, hãy cứ sống trọn vẹn để mỗi mùa xuân qua đi ta không hề hối tiếc bất kỳ điều gì cả và mỗi cái tết đúng nghĩa “tết đoàn viên”!

© Gio22102507 – blogradio.vn

Giọng đọc: Sand

Thiết kế: Cao Vương Nhật

Sản xuất: Nhóm Blog Radio

Mời xem thêm chương trình:

Nhặt nhạnh ký ức tuổi thơ

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.

back to top