Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chị ơi, lại một mùa mưa bão nữa về rồi

2019-09-05 01:20

Tác giả: Mita Vo


blogradio.vn - Những ngày này mưa nối tiếp mưa, bão nối tiếp bão. Ở quê mình đang mưa to gió lớn, không biết ở bên chị có nắng ấm hơn không?

***

Những ngày này mưa nối tiếp mưa, bão nối tiếp bão. Ở quê mình đang mưa to gió lớn, không biết ở bên chị có nắng ấm hơn không? Nằm trong chăn ấm nệm êm nhưng em vẫn không thôi nhớ về chị, về những ngày mưa nguồn suối lũ những năm tháng ấy…

Em nhớ…

Mưa thì rất to mà chái bếp nhà mình thì rất nhỏ. Chái bếp được ba làm bằng cách trét bùn với rơm khô. Mùa nắng thì không sao nhưng mỗi lần mưa đến là chái bếp lại bị dột và ướt sũng nước. Ba mẹ phải kê tạm vài ba viên gạch chỗ nền đất khô ráo hơn để có thể thổi cơm, xung quanh phải che chắn bằng mấy miếng bìa giấy để không bị mưa tạt gió thổi. Bữa cơm mưa bão ngày ấy chỉ với dăm miếng dưa cà mà sao ngon đến thế! Bên ngoài trời mưa vẫn cứ mưa, ba mẹ, chị và em ngồi quân quần bên mẹt cơm nóng hổi. Hai chị em hồn nhiên cầu mong mưa to hơn nữa để có thể được nghỉ học ở nhà mà đâu biết rằng ba mẹ đang nặng gánh âu lo vì lúa ngoài đồng đã chìm trong biển nước, và đàn gà ba mẹ dày công chăm sóc nay đã không còn.

Em nhớ…

Có những ngày không chỉ là mưa thôi mà còn là bão nổi. Căn nhà gỗ ọp ẹp, mong manh trước trận cuồng phong. Căn nhà dưới đổ sập trước sự run sợ của mẹ và hai chị em. Mấy miếng tôn lợp trên mái nhà lần lượt bị gió bão cuốn bay đi. Hai chị em ngồi nấp dưới bàn học, đưa đôi mắt sợ hãi nhìn về phía ba. Ba vẫn đang chống chọi với cơn bão, cố níu giữ lấy những miếng tôn mỏng manh còn sót lại để hai chị em không phải bị ướt. Hai chị em sợ lắm, gào khóc kêu ba xuống vì sợ ba cũng sẽ bị cơn cuồng phong cuốn đi mất. Lần đầu tiên, hai chị em thôi không mong mưa bão để được nghỉ học nữa.

Em nhớ…

Bão đi qua thì lụt cũng vừa tới. Nước dâng lên đến hai phần ba căn nhà của mình. Căn nhà sau trận bão lúc này chỉ còn lại căn gác xếp với mấy miếng tôn thủng lỗ chỗ, chỗ có chỗ không, chỗ ướt chỗ ráo. Bố mẹ chèo ghe theo bà con hàng xóm để vớt đồ đạc bị cuốn trôi và hi vọng tìm được cái gì đó cho bữa tối. Hai chị em nằm co ro trong căn gác xép chật chội và tối mịt, lắng nghe tiếng mưa rơi nặng hạt trên miếng tôn ngay sát trên đầu. Ước ao những ngày đó của hai chị em chỉ là bố mẹ trở về với cọng rau, đọt chuối.

mualu3

Em lại nhớ…

Nước lụt bắt đầu rút khỏi thềm nhà. Hai chị em lội nước, phụ giúp bố mẹ dội sạch bùn non và kê lại đồ đạc trong nhà. Nắng mới lên, mọi người hân hoan vì cũng may không có ai bị gì sau cơn bão. Nhà mình cũng chẳng còn lại gì ngoài cái lu đựng nước và dăm ba cái nồi cũ ba mẹ còn vớt kịp. Ba mẹ đặt 2 chị em lên ghe, vượt qua khe nước lớn, băng đồng ruộng, hi vọng vớt được những hoa màu còn sót lại. Trời ập tối, ba mẹ cũng vớt được ít rau khoai còn ngập trong bùn nước và bẻ được mấy đọt măng non. Bữa tối tạm bợ trên chiếc giường tre ọp ẹp và tù mù dưới ánh đèn dầu. Bên ngoài những con ểnh ương vẫn không ngừng kêu. Hai chị em thẩn thờ nhìn qua khe cửa và nhớ về những ngày nắng ấm …

Biết bao nhiêu mùa mưa bão như vậy đi qua rồi chị nhỉ? Giờ đây, cuộc sống gia đình mình đã ổn hơn. Ba mẹ và hai chị em không còn lo sợ mỗi khi nghe tin đài báo bão như trước nữa. Nhưng trong giấc mơ nhiều đêm, em vẫn còn mơ thấy chị, thấy cả nhà mình đang ngồi ăn bắp khô rang, và nghe bản tin báo bão trên chiếc đài nhỏ chạy bằng pin. Em còn nghe thấy giọng ba nặng nhọc: “Không biết bao giờ nước mới rút hết đây?”

© Mita Vo – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Tạm biệt tuổi thơ đến lúc phải lớn rồi

Mita Vo

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy-Cho ta thêm ngày nữa để yêu thương! ^^

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

Không được bỏ cuộc

Không được bỏ cuộc

Những người mà ít nhiều kém may mắn kém khả năng hơn nhiều người. Nhưng rồi sao, nhưng rồi họ đã mạnh mẽ đứng lên họ đã quyết tâm đến cùng, với họ thì dường như những khó khăn phải dừng bước những khó khăn phải buông xuôi trước họ, bởi vì tất cả họ đều có quyết tâm rất lớn ấy, là không được bỏ cuộc.

back to top