Cát bụi Rajasthan (Phần 2)
2011-07-14 17:37
Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team
Blue City, khi đọc
ra 2 từ này, ít ai nghĩ đến nghĩa đen của nó.. mà thường nghĩ đến nghĩa
bóng, dạng tính từ.. Blue City, thành phố buồn, có lẽ thế. Hay như một
bản nhạc tên Blue City của Three Blind Mice cũng nhiều âm điệu man mác
không kém.. Nhưng khi đến Jodhpur, bạn sẽ thấy đích thực một Blue City
là thế nào. Một thành phố màu xanh đích thực.
Jodhpur là thành phố cửa ngõ để đi vào vùng sa mạc
Thar Desert khá rộng lớn, đi sâu hơn nữa là thành phố Jaisalmer, hay còn
được gọi là Yellow City nằm trong vùng sa mạc là biên giới với Pakistan
hiện nay. Thành phố được xây dựng năm 1459 với tư cách là thủ phủ của
vùng Marwar, với người đứng đầu là Rao Jodha, thủ lĩnh của những người
Jajput. Bao quanh thành phố là hệ thống tường thành dài khoảng 10km ( mà
hiện tại, bạn chỉ có thể thấy khoảng vài ba km gần sát pháo đài, và vài
ba km xa xa khỏi thành phố) với 8 cửa thành chính và vô số tháp canh.
Sau đó gần 100 năm, sự tàn phá và mở rộng đế chế của triều đại Mughal
diễn ra mạnh mẽ, từ Dehli đến vùng sa mạc Thar, cùng với sự bành trướng
đó là sự kháng cự không mệt mỏi từ Jodhpur.
Có nhiều câu chuyện được kể lại về sự anh dũng của
những thần dân và thủ lĩnh Rajput trước nguy cơ cai trị và áp đặt của
các nhà vua Mughal. Qua 3 triều đại, từ vua Babur đến Humayun và cuối
cùng là vua Akbar, thì sự liên minh giữa đế chế Mughal và Jodhpur mới
được thành lập. Sự liên minh diễn ra trên cơ sở lễ cưới của vua Akbar
với một người thân thuộc gia đình người thủ lĩnh Jodhpur. Sự tự do của
Jodhpur từ đây đã chấm dứt, khi Akbar thay đổi vị thế trung tâm của
Jodhpur về thành phố Ajmer cách đó khoảng 150km, và từ đây Jodhpur trở
thành một cánh tay phải cho công cuộc mở rộng bờ cõi của ông, với hệ
thống thành quách, vũ khí, và đặc biệt là khả năng chiến đấu dũng mãnh
của những người Rajput hung hăng. Quan hệ của Jodhpur với mọi triều đại
Mughal về sau rất tốt, cho đến khi bị hủy bỏ ở đời vua Aurangzeb, con
trai của nhà vua Shah Jahan, người đã xây dựng nên Tal Mahal kỳ tích.
Khách sạn chúng tôi ở Jodhpur lần này là Hare
Krishina, cũng là một ngôi nhà 225 năm tuổi được cải tạo lại. Các vị chủ
nhà rất nhiệt tình, thoải mái, và hiếm khi tôi có cảm giác là mình đang
ở khách sạn. Từ phòng đến nhà hàng, chỗ ngồi trên tầng thượng, bạn có
thể nằm, ngồi ngả ngốn, nhâm nhi thoải mái. Hơn nữa là chi phí rất hợp
lý, từ 250 – 500 Rupee/ phòng, tính ra khoảng từ 125k – 250k vnd. Khách
sạn này nằm gần nhất ở vị trí sát chân pháo đài Mehrangart, nên việc đi
lại và khám phá Oldtown dễ dàng hơn. Có nhiều khách sạn khác cũng hay,
để sau thì tôi nói rõ hơn. Việc định hướng ở Oldtown rất đơn giản, tất
cả tập trung vào Clock Tower ở chợ Sandar Market. Và dễ nhất là nhìn về
hướng Pháo đài Mehrangart.
Thành phố bao xung quanh một trung tâm duy nhất, đó
là pháo đào Mehrangart hùng dũng. Những ngày đông, thành phố ngập trong
sương. Mọi hoạt động của thành phố bắt đầu diễn ra từ 10h sáng đến tối.
Chỉ qua trưa, nắng mới tràn ngập…
Ngồi café, thực ra là ngồi uống “Chai” - trà sữa nóng
trên tầng mái của khách sạn, ngắm cả thành phố xung quanh từ khi mặt
trời lên, bên cạnh là pháo đài Mehrangart hùng dũng, tâm hồn như thư
thái và nhẹ nhàng hơn… Đâu đó tiếng nhạc phát ra từ chiếc loa phường
những bản nhạc riêng của người Ấn, âm thanh như rõ ràng đến mức khiến ta
có cảm giác như cả thành phố đều nghe thấy. Một cách chào đón tuyệt vời
và mấy kẻ lữ khách dường như lúc nào cũng tràn ngập niềm vui trong thư
giãn.
Từ trước chuyến đi này, tôi đã có ý định tìm mua ở
Việt Nam một chiếc Vespa để đi, nhưng đành từ bỏ ý định sau khi trở về
vì, ở mình một chiếc xe zin rất đáng quý, nhưng ở India thì vespa zin
nhiều lắm lắm, từ Standard, Sprint, Super… đến các loại mới sau này. Ở
đâu cũng thấy vespa, vespa khắp mọi nơi, từ đô thị đến nông thôn, và xe
ba bánh kiểu như Lambretta hay còn gọi là xe lam. Ko giống như vespa đẹp
đẽ, bóng bảy và yêu kiều như ở Việt Nam, Vespa ở đây xù xì, phai bạc và
nhuốm màu thời gian. Với họ, đơn giản vespa chỉ là một phương tiện để
đi lại.
Đêm thứ hai ở Jodhpur, sau khi café chán chê ở một quán ấm cúng gần phía Hotel Haveli, chúng tôi dạo bộ trên đường về khách sạn. Bên đường là một cửa hàng nhỏ bán đồ nữ trang với bếp than hồng rực. Trời bắt đầu lất phất mưa và một số cửa hàng đã đóng cửa. Bên cạnh bếp lửa đó là một que sắt được bọc xung quanh bởi một nắm chất dẻo màu hồng rất đẹp. Người thợ hơ que sắt trên vào lửa và lăn nhẹ để tạo thành những que chất dẻo dài như que kem. Sau đó nối chúng lại thành những chiếc vòng. Sau khi nối xong, anh cầm lên và thả ngay xuống đất, chiếc vòng vỡ vụn.
Người thợ và là chủ cửa hàng này năm trước còn tha
phương cầu thực ở Dubai, làm thợ xây để kiếm sống theo kiểu xuất khẩu
lao động. Nhưng năm nay, anh trở về với gia đình mình và quản lý cửa
hàng này, kiêm công việc tạo mẫu các kiểu vòng.. Ở Ấn Độ, một bộ vòng
thường gồm 8 cái, và đó là biểu tượng cho sự may mắn. Bạn có thể ghép
các màu lại với nhau, miễn là có 8 hoặc 16 cái. Ngồi nói chuyện với anh,
anh cho biết là nguyên liệu làm ra những chiếc vòng này là nhựa cây.
Do
không biết tên tiếng Anh của cây để lấy nhựa, nên anh vẽ ra hình chiếc
lá của nó, hình chiếc lá nhang nhác như hình trái tim, và ở Ấn thì chắc
chắn đó là cây bồ đề. Nhựa cây bồ đề được dùng để sản xuất vô vàn chiếc
vòng như này. Nhựa sau khi được lấy thì được trộn với màu, hơ nóng, sau
đó được dát mỏng và nối với nhau thành các hình tròn, tất nhiên sẽ rất
dễ vỡ, như lúc anh thả các chiếc vòng thô xuống đất. Chiếc vòng thô sẽ
được bọc bằng một lõi thép/đồng bên trong, và bên ngoài thì trang trí,
tạo mẫu như nào là tùy người thợ.
Trong căn cửa hàng nhỏ bé, anh rất ngạc nhiên khi
biết chúng tôi là người Việt Nam, bởi vì trong thời gian làm việc ở
Dubai, anh làm việc dưới quyền của cấp trên là người Việt Nam. Anh lục
tìm lại trong ngăn tủ những tờ 1000vnd, 20000vnd và cho chúng tôi xem…
Tiếp đó anh tự đếm bằng tiếng Việt từ một cho đến mười, những từ mà anh
biết khi làm việc cùng những người Việt Nam xa xứ. Cởi mở, anh còn sẵn
sàng giảm giá một khoản lớn cho những chiếc vòng mà chúng tôi mua. Đối
với mấy đứa tôi, đó thật là một sự ngạc nhiên và hào hứng trong một tối
lất phất mưa ở Jodhpur.
Không phải tự nhiên mà Jodhpur là nơi mà
tôi muốn chia sẻ đầu tiên. Mấy ngày ở nơi này thật là tuyệt vời… Tất cả
đều dung dị, thật thà, tử tế, nó khác xa với những thủ đoạn lừa đảo ở
Agra, hay sự nhếch nhác đáng lo sợ ở Jaipur. Ở nơi đây, bạn có thể hoàn
toàn yên tâm thư giãn, với những gì dường như là nhiệt tình, thoải mái
nhất của cả chuyến đi này.
(Chuyển thể từ bài viết cùng tên của bạn đọc Gianker)
-
Nhacvietplus
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.