Cánh cò phía xa giảng đường
2013-09-13 01:00
Tác giả:
“Chân con gót đỏ như son
Tung tăng áo trắng trên con đường làng
Sớm chiều vai mẹ gánh hàng
Bước chân nặng nhọc dưới hàng mưa rơi”
Hoàng hôn dần buông. Nắng vàng nhẹ tắt. Mặt trời tạm chia tay bầu trời trong xanh, cao rộng khuất xa về phía cuối chân trời. Bao thanh âm náo nhiệt, rộn rã của cuộc sống thường nhật cũng như tạm lắng xuống. Nó cũng khoảnh khắc giành cho những khoảng lặng, lắng sâu của bao xúc cảm. Trên cánh đồng làng quê, cánh cò vẫn mải miết bay dù chuyến hành trình vẫn còn lắm vất vả, nhọc nhằn... Lòng con bỗng nhớ đến ba mẹ - cũng như cánh cò ở phía xa giảng đường.
Ngày hôm nay, sau bao nỗ lực, quyết tâm, miệt mài sách vở đêm trường, con bước chân vào giảng đường đại học, đôi vai cha mẹ dường như thêm phần nặng gánh hao gầy. Ước mơ của con được ươm mầm trên bao gian lao, “hai sương một nắng" của ba mẹ.
Con dần hiểu và nhận thức sâu sắc hơn rằng: Lao động bao giờ cũng là sự vinh quang. Càng vinh quang hơn khi nó được xây nên từ chính đôi bàn tay và khối óc của những con người hồn hậu, nhiệt huyết, lương thiện. Và đối với ba mẹ đấy còn là sự hi sinh âm thầm, lặng lẽ nhưng lớn lao để mạng lại cho con những điều tốt đẹp nhất, cho con sức mạnh để vững vàng bước đi trên con đường vươn đến ước mơ và hoài bão.

Tuổi trẻ bao giờ cũng cháy bỏng những ước mơ và khát khao chinh phục, có cả những khoảnh khắc nông nổi mà đánh mất đi những điều quan trọng và ý nghĩa trong cuộc đời. Và ba mẹ vẫn luôn âm thầm nhắc cho con nhớ rằng: nếu thiếu đi tình yêu thương giành cho gia đình và những người thân yêu thì cũng từ đấy mà cuộc sống sẽ mất hết đi giá trị.
“Học vấn là hạt giống của kiến thức và kiến thức là hạt giống của hạnh phúc”, bằng cả cuộc đời lao động "chân lắm tay bùn" của ba mẹ đã dạy cho con hiểu về giá trị và vai trò lớn lao của tri thức, tri thức- cũng là ước mơ mà suốt cuộc đời ba mẹ muốn con theo đuổi.
Lớn lên từ rơm rạ của làng quê, từ sự cần cù gian lao của ba mẹ, hơn bao giờ hết sự vất vả ấy là động lực thôi thúc con không ngừng nỗ lực, học tập tốt để không phụ lòng kì vọng mà ba mẹ luôn đặt ở nơi con. Và dọc theo đất nước Việt Nam - cong cong hình chữ S tuy còn nghèo khó nhưng hiếu học này, có biết bao người cha, người mẹ hàng ngày vẫn còng lưng, "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời" để ươm xanh cho ước mơ của con cái trên con đường chinh phục tri thức. Biết bao nhiêu người cha mẹ vẫn mong đợi ngày sự nghiệp học vấn của con được đâm hoa kết trái, thành đạt. Và đấy là hạnh phúc mà ba mẹ theo đuổi suốt cuộc đời.
Có hàng ngàn cách để bày tỏ tình yêu thương và sự biết ơn của ba mẹ giành cho con, và học tập tốt cũng là một cách giúp con thay những lời muốn nói từ tận sâu trong đáy lòng gửi đến ba mẹ. Nôn nao sao mỗi lúc trán ba ngày một nhăn vì bao trăn trở, tóc mẹ thêm phần bạc trắng, màu trắng đến xốn xang. Như lời thầy giáo con bằng cả cuộc đời không ngừng cố gắng và phấn đấu vươn lên vẫn nhắn nhủ chúng con: “Học đi cho trán cha bớt nhăn, tóc mẹ đỡ bạc và đời mình đỡ khổ”. Và con tin đấy cũng chính là điều mà ba mẹ vẫn thường động viên để cho ngọn lửa khát khao tri thức trong con không bao giờ tắt.
Thương yêu trong cuộc đời mỗi con người không phải là cái gì đó quá xa xôi, trừu tượng khó nắm bắt mà nó là những điều rất thật, quá đỗi gần gụi và ấm áp, chan chứa và đong đầy quanh ta nếu ta biết lắng lòng mình, thấu hiểu những điều chôn chặt từ đáy sâu tâm hồn và trái tim. Giản dị, nhỏ nhẹ lắm nhưng mà tình thương của ba mẹ vẫn như mạch nước trong lành từ nguồn chảy ra, là suối nguồn yêu thương vô tận.
Có lẽ, mọi thứ trong cuộc đời đều có thước đo chính xác của nó ngoại trừ tình yêu thương bao la của ba mẹ giành cho con. Tình thương ấy được ví như biển cả vỗ vào bờ không bao giờ mỏi mệt. Và quả thật: “Vũ trụ có nhiều kì quan và kì quan tuyệt phẩm nhất là trái tim của cha mẹ”.
Thương lắm cánh cò ở phía xa giảng đường!
• Bài dự thi của Bao Tran Truong <baotran191088@>
Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin chi tiết về tuyển tập mới nhất do Blog Việt - Blog Radio tuyển chọn
Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai
Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.
Do dự trời sẽ tối mất
Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."
Nhật ký những ngày hạ xanh
Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.
5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở
Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.
Ly cocktail của ký ức
Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.
Sao phải cưới người không yêu
Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…
Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi
Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.
Cha vẫn ở đây
Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…
Hộp thư mùa thu
Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.
Không được bỏ cuộc
Những người mà ít nhiều kém may mắn kém khả năng hơn nhiều người. Nhưng rồi sao, nhưng rồi họ đã mạnh mẽ đứng lên họ đã quyết tâm đến cùng, với họ thì dường như những khó khăn phải dừng bước những khó khăn phải buông xuôi trước họ, bởi vì tất cả họ đều có quyết tâm rất lớn ấy, là không được bỏ cuộc.



