Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bình minh sẽ phủ lấy những trái tim yêu thương.

2012-12-18 15:19

Tác giả:


 Bình chọn bài viết bằng cách nhấn vào nút Chia sẻ (share) lại nội dung thông tin dẫn lại bài viết này tại FanPage của Blog Việt

Bài dự thi Cuộc sống vẫn tươi đẹp

Những buổi chiều hối hả dường như còn đọng lại chút hư vô của những mảnh đời đáng thương. Những con người nghị lực, khát khao sống mãnh liệt qua từng ngày như cây xương rồng khô cằn trên sa mạc.Nơi họ, tôi đã thấy sự chân tình và sự vươn lên chống chọi với nghịch cảnh đeo bám trong suốt quãng đường đời. Một người, có lẽ không tiếp xúc nhiều nhưng chỉ nhìn là mọi thứ cứ như một dòng chảy vô tận đang  khiến tim tôi rung động,  lắng nghe và thấu hiểu hết được những gì đang xảy ra. Con người đó, thật không may đã bị tước đoạt đi đôi chân vốn có thế nhưng bằng tất cả sự cố gắng và niềm tin vào cuộc sống, họ đã tìm lại được chính mình, sống với ý chí thép. Mỗi buổi chiều là tôi lại quan sát con người ấy thả câu trên một con sông nhỏ, nơi cơn gió, sự tĩnh lặng đã khiến tôi tĩnh tâm chú ý vào cây cần câu. Mọi thứ trở nên êm đềm như lục bình trôi:

            Lục bình trôi như cuộc đời tôi

            Mỗi ngày qua lại thấy xót xa

            Một nỗi niềm cho đời bất hạnh

            Một mơ ước cho cuộc sống thật giản đơn

            Một đôi chân để đi lại như mọi người

Từng ngày từng ngày trôi qua, họ đã dùng đôi tay để thay thế cho đôi chân. Một cặp ghế nhựa đã thay thế cho đôi chân của họ, hai cánh tay cứng rắn nắm lấy hai chiếc ghế chống xuống đất và đi từng “bước đi” thật nhẹ nhàng.

Không hiểu sao họ lại có thể làm điều kì diệu như thế, tôi tự hỏi. Dường như khuyết điểm đó đã mang lại cho họ một sức mạnh để sống.  đôi lúc thấy thao tác câu cá điêu luyện của họ tôi thầm nghĩ chắc ông Trời đã ban cho họ một phước lành để che lấp đi những quãng ngày đen tối.Thật vậy,những con người đó đã cho tôi một bài học về sự chu đáo và tỉ mỉ, từng dụng cụ họ dùng đều rất ngăn nắp và không lãng phí, rất đáng khâm phục. Sao những buổi chiều đó tôi đã nhầm tưởng rằng họ chỉ biết sống cho bản thân, họ câu cá chỉ để thư giãn hoặc đại loại kiếm chút đồng tiền bát gạo, nhưng ai ngờ nghề “thả cần câu” ấy lại là thu nhập chính nuôi sống họ và ba đứa trẻ khuyết tật khác, thật lắm éo le. Một sự yêu thương đùm bọc lẫn nhau giữa những người bất hạnh đã nối sợi dây khoảng cách vô hình lại, trong sự nhạt nhẽo và thờ ơ của xã hội bên ngoài.  đã thất tỉnh thật sự khi họ đã mang đến cho tôi một sự thán phục tận đáy lòng, chẳng những biết vươn lên và vượt qua nghịch cảnh mà họ còn biết quan tâm, biết chia sẻ với những người đồng cảnh ngộ để thấy yêu thương cuộc sống này hơn. Họ đã hy sinh quá lớn cho cuộc đời này, họ đã mang đến những bài học quý báu cho xã hội hiện nay, chúng giống như ánh sáng phía cuối đường hầm dẫn dắt con người ta đến những cái chân thiện mỹ.

                        Mang đến một nối đau chua xót

                        Tôi không muốn, họ không muốn

                        Nhưng số phận đã an bày

                        Từng phút từng giây họ đã sống

                        Như cơn bão vượt ngàn dặm xa xôi

                        Tuy mất đi một phần cơ thể

                        Nhưng họ không mất đi sự yêu thương

                        Không mất đi nghị lực kiên cường

                        Họđã mang đến nguồn sống

                        Một tấm gương phản chiếu xuống từng người.

Câu nói “có tật thì có tài” quả không sai bởi chính những khuyết điểm đó giúp họ phấn đấu hơn và bền bỉ hơn một cách cóý thức. Nếu xã hội tiếp tục khích lệ và mở rộng vòng tay tôi tin rằng họ sẽ mở ra một cánh cửa mới đi đến những tiến bộ và chính cánh cửa đó mang đến cho xã hộiánh mặt trời bất tận làmấm lòng những người bất hạnh.

  • Bài dự thi của Lê Tuấn Bảo



Blog Việt – Blog Radio trân trọng thông báo và rất mong nhận được sự tham gia nhiệt tình từ quý bạn đọc! Mời bạn click vào đây để gửi bài dự thi "Cuộc sống vẫn tươi đẹp"



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

back to top