Bát canh rau tập tàng mẹ nấu
2016-11-08 01:15
Tác giả:
Tôi sinh ra và lớn lên trong vòng tay âu yếm của mẹ. Suốt mấy chục năm trời cha đi biền biệt theo những công trình xây dựng khắp nơi. Từ hạt lúa củ khoai, từ con ốc, con cua, từ quả bầu, quả bí, mẹ nuôi anh em tôi thành người…
Ba tôi là một người lính thời bình, hết các công trình xây dựng phục vụ quốc phòng, đơn vị của ba lại được điều sang công tác tận bên Lào. Một mình mẹ vừa cày thuê, cuốc mướn, kiếm gạo nuôi anh em tôi.
Ngày ấy, đồng ruộng ở Quảng Bình quê tôi cua đồng nhiều vô kể, đặc biệt là vào vụ gieo, vụ cấy. Quần quật làm việc cả buổi, đến trưa tranh thủ và vội bát cơm là mẹ tôi lại đi dọc bờ ruộng tìm bắt cua về nấu cho chúng tôi ăn. Khi đã biết đi chăn trâu, những lúc được nghỉ học, thì tôi lại mang giỏ theo mẹ ra đồng để bắt cua đồng. Loài cua đồng thường nằm sâu trong hang, có những cửa hang quá nhỏ là mẹ lại phải nhờ cậy đến tôi. Hôm nào có tôi đi theo mẹ cũng bắt được cả một giỏ đầy cua.
Có lẽ cho đến suốt cả cuộc đời tôi sẽ không bao giờ quên được những món ăn từ cua đồng do chính tay mẹ tôi chế biến, như món ruốc cua, bún riêu cua, cua rang, cua luộc, cua nấu canh tập tàng...Trong đó món cua nấu canh tập tàng do mẹ nấu là dễ làm hơn cả, lại là một món ăn rất ngon, bổ dưỡng và rất mát vào mùa hè mà anh em tôi vẫn thích ăn nhất. Rau tập tàng thì vườn nhà tôi nhiều lắm. Chỉ cần 15 phút đi một vòng là mẹ hái được cả một rổ ăn trong cả ngày. Trong đó cái thứ rau tàu bay, rau mồng tơi, rau đay, rau ngót, rau má và cả rau khoai thì nấu với cua đồng rất hợp. Khi mẹ đang nhặt rau, hai anh em tôi thường giúp mẹ tách vỏ cua, lấy gạch cua bỏ vào một bát nhỏ và giã cua cho thật nhuyễn. Có hôm vì chưa quen, cậu em tôi bị cua cắn vào ngón tay trỏ đau điếng và khóc ré lên, rồi nó còn thề rằng từ nay sẽ không thèm ăn canh cua đồng nữa. Vì đau quá mà cu cậu nói dỗi thế thôi, chứ buổi nào mà mẹ đi làm đồng về trưa quá không kịp nấu canh cua tập tang, là nhất định cu cậu lại vùng vằng bỏ bữa chẳng chịu ăn…
Cua sau khi giã xong, mẹ bỏ tất cả vào nước lạnh vò tan ra, lọc lấy nước, còn xác thì bỏ ra ngoài nấu cho lợn ăn. Gạch cua sau khi được phi hành mỡ, mẹ lấy nước đã lọc cua cho vào nồi đun sôi, sau đó cho rau tập tàng vào là ăn được. Những hôm có canh cua nấu rau tập tàng, hai anh em tôi đều ăn hết nhẵn nồi cơm 3 lon gạo…
Tôi còn nhớ mãi, hôm đó đang độ nghỉ hè, trời nắng chang chang, vừa tranh thủ thả trâu ngoài bãi tôi và mấy đứa bạn con nhà nghèo trong xóm nhảy ùm xuống con kênh trước nhà mò bắt cá bống. Do dầm nước quá lâu mà về nhà tôi bị cảm hàn rất nặng, đầu nhức như búa bổ. Mấy quả trứng gà mẹ đổi gạo của mấy nhà hàng xóm, mấy miếng thịt mỡ mẹ xin ở nhà bà nội về mà tôi vẫn không thể nuốt nổi vì thấy cổ họng đắng ngắt. Nhưng khi mẹ bưng bát canh cua tập tàng bón cho tôi từng thìa thì tôi bắt đầu nuốt được một vài miếng. Tuy vẫn còn cảm giác chán ăn nhưng cố nuốt cho hết bát canh mẹ bón thì tôi đã bắt đầu thấy đầu mình nhẹ hơn, đỡ đau nhức hơn. Thì ra nhờ bát canh cua tập tàng có tác dụng giải nhiệt tốt mà bệnh cảm hàn của tôi đã giảm. Từ đó mỗi khi trời nắng chang chang, tôi đi chăn trâu về mẹ thường nấu sẵn một tô canh cua với rau tập tàng để tôi ăn cho mát. Mỗi lần ba về phép, hai mẹ con tôi lại xách giỏ ra bờ ruộng tìm bắt cua đồng về nấu canh tập tàng đãi ba. Bát canh mẹ tôi nấu dù thiếu cả bột ngọt, nhưng hôm nào ăn ba cũng tấm tắc khen ngon…
Giờ đây hai anh em tôi đã trưởng thành và có công ăn việc làm ổn định. Sơn hào hải vị, của ngon vật lạ chúng tôi đã từng được thưởng thức nhiều, nhưng vào những ngày hè oi bức, nắng như đổ lửa ở quê tôi, tôi lại thấy thèm được ăn một bát canh cua nấu rau tập tàng của mẹ. Chiều ý tôi, hôm nào nắng to là mẹ lại ra chợ cố tìm cho được một mớ cua đồng về để nấu với canh rau tập tàng. Những bữa cơm như vậy, gia đình tôi bao giờ cũng tràn ngập niềm vui và niềm hạnh phúc…
© Trương Văn Hà – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu