Phát thanh xúc cảm của bạn !

'Bao giờ cho đến ngày xưa' - Hành trình đi tìm lại ký ức ấu thơ đẹp đẽ

2021-09-09 01:25

Tác giả: Lê Thị Hồng Nhung


blogradio.vn - Chúng ta bây giờ, những con người lứa tuổi đôi mươi, chúng ta đang bon chen trong cuộc sống thành thị tấp nập. Trải nghiệm có, mệt mỏi có. Những lúc bế tắc, chúng ta lại muốn trở lại lúc trẻ con, vô lo, vô nghĩ, có nhiều bạn bè, có nhiều mối tình ngây thơ và có nhiều kỉ niệm đẹp. Lúc đó, mong bạn hãy đọc "Bao giờ cho đến ngày xưa" một lần, quyển sách sẽ giúp bạn vui vì thấy chính bản thân bạn trong đó với những câu chuyện thật bình dị.

***

Chúng ta, những con người trưởng thành cho dù là ai, công nhân, giám đốc, chủ tịch...hay đơn giản là một người bình thường, với địa vị, tầng lớp xã hội nào thì tất cả chúng ta đều sẽ có tuổi thơ của riêng mình.

Ký ức tuổi thơ không nhất thiết phải là những kỉ niệm đẹp, là những hình ảnh cánh đồng chiều xuống, cậu bé thổi sáo cưỡi trâu đang trên đường về nhà, hình ảnh những đứa trẻ nô đùa trong công viên...Đó đều là kỉ niệm, là những điều xoay quanh cuộc sống hằng ngày của chúng ta khi còn là đứa trẻ con. Nông thôn hay đô thị, ta đều có kí ức trẻ con và có lẽ ngày xưa, lại là chính thời gian ta quyến luyến nhất trong cuộc đời mình.

Tôi không biết có phải do duyên không, một con người sống ở nông thôn, tôi có một tâm hồn luôn nhớ những kỉ niệm của thời còn là trẻ con và tôi đã vô tình biết đến cuốn sách “Bao giờ cho đến ngày xưa” của tác giả Tuyền Nguyễn. 

Sách viết về những hình ảnh thôn quê bình dị, hình ảnh những đứa trẻ trong xóm, học cùng nhau, chơi cùng nhau, tất cả gợi lên cho tôi một hình ảnh đây là một ngôi nhà lớn với rất nhiều trẻ con, người lớn cùng sinh sống chứ không phải ngôi làng nhỏ. Trong truyện tác giả kể về hành trình về quê sống nhờ nhà ngoại của mình, và từ đó là câu chuyện của Tuyền (nhân vật trong truyện) cùng với lũ trẻ trong làng.  

bao_-_gio_1

Tôi may mắn lớn lên cùng gia đình, chưa xa gia đình bao giờ cho đến khi lên Đại học. Lúc đó cũng là lúc tôi đọc quyển sách này, cái nhìn nhận đầu tiên về nó chính là nỗi nhớ. Lúc đó tôi chỉ là một tân sinh viên, việc xa gia đình để vào thành phố học tập một điều là rất khó khăn và lúc tôi đọc cuốn sách này thì tôi đồng cảm được nhân vật Tuyền.

Nếu là tôi thời học sinh khi đọc về cuốn sách này, tôi sẽ có suy nghĩ cô bé này thật sung sướng, ba mẹ đi làm xa chắc chắn rất nhiều tiền và sống cùng nhà ngoại thì sẽ không phải làm lụng hay thiếu thốn gì nhưng với suy nghĩ là một cô gái sinh viên, tôi như hòa cùng nhân vật, nỗi nhớ ba mẹ, nhớ nơi mình sống đã quen thuộc.

Tuyền thì thay đổi môi trường từ thành thị về nông thôn, còn tôi thì ngược lại. Nhưng chúng tôi đều chung cảnh nhung nhớ. Nhưng ở đâu thì cũng sẽ có sự gắn bó, lâu dần quen và thắm thiết với nơi mình ở. Có thể gọi là “nhập gia tùy tục”.

Để bắt đầu cuộc sống mới có thể mới đầu rất khó khăn, nhưng nhân vật được xây dựng trong tác phẩm này khá may mắn, vì nhân vật là cô bé lứa tuổi tiểu học và xung quanh xóm là những người bạn cùng trang lứa, những đứa trẻ cuộc sống bình dị và lối suy nghĩ đơn giản nên việc hòa nhập không khó khăn là bao.

Một thôn quê yên bình, những đứa trẻ tinh nghịch, ngôi trường làng đơn sơ, những con đường làng đầy tre và cây cối  và những tình cảm đơn thuần giữa người thân và giữa những đứa trẻ con…tất cả đều được gói gọn trong tác phẩm này. 

Những đứa trẻ cùng những trò chơi dân gian, những nỗi sợ nhất thời khi lỡ phá hoại luống hành của ba mẹ, những cú tét mông của những thằng nhóc tưởng chừng tinh nghịch nhưng hóa ra là bao che cho cô bé hàng xóm. Và nỗi sợ mất mát khi đứa em không ưa gì mình vì bà không thương nó bằng mình bị bệnh nặng. Tình cảm chỉ mộc mạc với những câu nói trẻ thơ nhưng lại chất chứa khá lớn trong ký ức chúng ta.

bao_-_gio

Tôi cũng từng là đứa trẻ từ nông thôn nghèo, tôi cũng có những kỉ niệm về tuổi thơ của mình. Nhưng dù bạn là ai, dù bạn giàu hay nghèo, bạn sống ở nông thôn hay thành thị thì chúng ta đều có ký ức tuổi thơ.

Chúng ta sinh có có tình cảm gia đình, lớn lên có tình cảm nam nữ, còn những đứa trẻ thơ được gọi kỉ niệm. Cái tuổi cưỡi trâu trên cánh đồng, cùng chơi ô ăn quan, cái tuổi chỉ biết đi xách nước phụ gia đình thì tình cảm thật thân thương, dù chỉ là bó hoa hành, hay cây viết, nhưng tất cả đều được tái hiện trong câu chuyện của Tuyền và những người bạn.  Dù ký ức đó là lúc ta tuổi thiếu nhi, có thể sẽ rất chóng quên. Nhưng nhân vật Tuyền lại lớn lên và nhớ về chốn cũ, nhớ về ký ức cũ, thì đó lại là một vùng ký ức đặc biệt mà trí nhớ của ta không thể quên được.

Chúng ta bây giờ, những con người lứa tuổi đôi mươi, chúng ta đang bon chen trong cuộc sống thành thị tấp nập. Trải nghiệm có, mệt mỏi có. Những lúc bế tắc, chúng ta lại muốn trở lại lúc trẻ con, vô lo, vô nghĩ, có nhiều bạn bè, có nhiều mối tình ngây thơ và có nhiều kỉ niệm đẹp. Lúc đó, mong bạn hãy đọc "Bao giờ cho đến ngày xưa" một lần, quyển sách sẽ giúp bạn vui vì thấy chính bản thân bạn trong đó với những câu chuyện thật bình dị.

© Lê Thị Hồng Nhung - blogradio.vn

Xem thêm: Hoa vẫn nở, em sẽ quên và ngày mai lại bắt đầu

Lê Thị Hồng Nhung

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

back to top