Phát thanh xúc cảm của bạn !

Anh đừng buồn, em hứa sẽ quên anh!

2013-10-01 08:08

Tác giả:


Và ngày mai khi nắng lên, em sẽ lau khô những giọt nước mắt còn lăn dài trên má để nụ cười xinh sẽ lại nở trên môi em như cái ngày xưa ấy. Em vẫn sẽ khóc nếu phút chốc em yếu lòng anh nhé, và em hứa sẽ quên anh, anh đừng buồn…

***
Thế là chia tay, bình lặng và dửng dưng như hai người lạ bước vội qua nhau trong một chiều nắng tắt. Anh đi về những khoảng trời huyên náo không em và em gói ghém tất cả kỷ niệm để khép lại sau lưng một khoảng nhớ không êm đềm, đừng nói với nhau những lời sáo rỗng lưng chừng và hẹn gặp lại ở một ngày xa xôi nào đó quá mông lung…

Đã hơn một tháng kể từ khi sms cuối cùng được gửi đến số điện thoại đã gắn bó với em suốt 3 năm qua, mà chẳng biết khi nào em mới quên được nó. Những ngày qua với em thật tồi tệ, oán hận, yêu thương trộn lẫn trong đầu khiến em không thể nào thoát ra được. Trước mặt  mọi người em cố gượng cười, đôi lúc hâm hâm và không biết bản thân mình đang làm gì nữa. Thở dài để kìm nén cảm xúc, để ngưng lại những giọt nước mắt cứ trực chờ rơi, để cố gắng thoát khỏi những suy nghĩ vẩn vơ và trở về với  thực tại. Những lúc như thế em chỉ muốn òa khóc lên, ngồi khóc thật to và xà vào lòng những người thân để được an ủi vỗ về nhưng em lại không thể.



Em không thể nói cũng không tìm được cái cớ nào hợp lý để khóc, em đã không còn là đứa trẻ có thể khóc vì mới ngủ dậy không có ai bên cạnh, khóc vì đói hay khóc vì những món đồ chơi bị hỏng... Em đã lớn hơn cái tuổi được như thế rồi nhưng em lại không thể lớn hơn chút nữa để biết cách chấp nhận và học cách vượt qua nỗi đau. Đã quá quen với hình ảnh của anh nên mọi thứ em thấy, mọi việc em làm đều xen lẫn hình bóng anh  ở đó, không dám online Facebook vì sợ lại bắt gặp hoạt động của anh, em không đủ can đảm để nhìn thấy anh nữa… ít nhất là cho đến lúc này.

Trong đầu em đâu đâu cũng có anh và những kỉ niệm về anh. Những niềm vui khi bên anh, những cái nắm tay đã buông lơi, những tháng ngày bên anh đầy ắp kỉ niệm. Em không thể kiểm soát nỗi nhớ anh trong em được, chỉ biết mặc cho cảm xúc ùa về, không thể ngăn nổi những giọt nước mắt cứ thi nhau lăn dài trên má mỗi khi đêm đến, và sáng mai tỉnh dậy nhìn bốn bức tường của căn phòng trọ với sự trống trải, hoang hoải rồi  em lại bắt đầu nhớ ra rằng anh đã không còn xuất hiện trong cuộc sống của em nữa. Không có nước mắt lã chã rơi nhưng thay vào đó là khuôn mặt lạnh tanh cùng nỗi nhớ anh đến tê dại trong lòng… có lẽ vì em quá yếu đuối so với vẻ bề ngoài của em anh ạ.



Em đã trượt tay đánh rơi hạnh phúc còn anh thì im lặng để hạnh phúc vỡ tan. Và em biết ngày mai, ngày kia rồi những ngày kia nữa em cũng chẳng còn anh bên cạnh. Em đã không còn đủ sức để thắc mắc bây giờ anh đang làm gì, anh ăn uống như thế nào hay dạo này a có béo ra được tí nào không nữa. Cũng chẳng buồn nghĩ đến việc anh có nhớ em hay không vì em cảm thấy đó cũng là điều xa xỉ với anh bây giờ. Em cô đơn, lóng ngóng, vụng về với cuộc sống không anh nhưng dù thế nào em cũng không thể gục ngã, em càng phải trưởng thành hơn phải không anh?

Giữa khoảng trời Hà Nội em bơ vơ, ngẩn ngơ với những phút vui đùa cùng anh, những ngày đầu anh đến bên em và nói yêu em, em đã tưởng như anh sẽ yêu em mãi như thế, rồi trái tim em cũng dần dần loạn nhịp vì anh lúc nào không biết nữa. Những kỉ niệm với anh có lẽ em sẽ chẳng bao giờ có được lần thứ hai. Những ngày đầu tiên đi học đại học được lang thang cùng anh trong chiều nắng muộn trên chiếc xe đạp, những ngược xuôi ngang dọc của cuộc sống bỗng chốc bình yên lạ. Anh từng nói em trẻ con nhưng chỉ là trẻ con khi ở bên người em yêu thôi anh ạ. Anh có còn nhớ ngày bên em, anh đã thề hẹn dù có chuyện gì xảy ra đi nữa anh vẫn mãi yêu em?

Lời đã buông, nhưng dường như anh đã không còn nhớ và em thì vẫn chưa thể nào quên. Em biết mình chưa quên anh nhưng giờ đây cũng không còn muốn nhớ anh thêm nữa. Em sẽ nhớ dùm anh những kỉ niệm để trái tim anh thảnh thơi với cuộc sống mới, cuộc sống không vướng bận bởi con bé thích ăn xoài mà anh đã từng yêu.

Và ngày mai khi nắng lên, em sẽ lau khô những giọt nước mắt còn lăn dài trên má để nụ cười xinh sẽ lại nở trên môi em như cái ngày xưa ấy. Em vẫn sẽ khóc nếu phút chốc em yếu lòng anh nhé, và em hứa sẽ quên anh, anh đừng buồn…

•    Gửi từ Khánh Huyền <cuckeobong@>





Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin chi tiết về tuyển tập mới nhất do Blog Việt - Blog Radio tuyển chọn

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Anh và Em (Phần 2)

Anh và Em (Phần 2)

Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Lời tạm biệt cuối thu

Lời tạm biệt cuối thu

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

back to top