Yêu thương chỉ đơn giản là mở lòng
2013-09-07 01:00
Tác giả:
Tại vầng trăng? Tại anh hay tại em?
Tại đông sang không còn hoa sữa
Tại siêu hình tại gì không biết nữa!
Đau khổ, buồn nhưng éo le thay
Đâu phải thời Romeo và Juliet
Nên chẳng có đứa nào dám chết
Đành lòng thôi mỗi đứa một phương!
Ngày đó yêu anh nội tâm nó đấu tranh nhiều lắm, nó chưa yêu ai, hay chính xác là chưa dám yêu. Nó sợ những nghịch cảnh nhan nhản quanh nó, có phải chăng mũi tên đó thần Cupid đã làm quá nhọn mà nó thấy nước mắt ai cũng rơi vô định, cay đắng, mặn chát.
Nhưng anh đã khiến nó chấp nhận. Nó cười vang những lúc cùng anh tắm mưa, mỉm cười hạnh phúc những chiều cùng anh ngắm hoàng hôn xuống, hạnh phúc lắm vì những điều nhỏ nhặt. Yêu thương anh dành cho nó ấm áp lắm, nó đã tưởng yêu thương đó là mãi mãi.

Rồi một ngày anh đi. Nó không hỏi anh tại sao, bởi anh sẽ chẳng thể trả lời. Hai chữ “tại sao” đó cứ ám ảnh nó như bầu trời đêm 30 ấy. Nó im lặng và chấp nhận. Một màu đen dày đặc trong đôi mắt nâu.
Người đó không phải người sẽ nắm tay nó giữa phố đông người. Không phải người luôn mỉm cười trìu mến, nhìn nó dịu dàng. Người đó thực tế, không viển vông với vạn thứ trên đời như nó. Nó khóc người chẳng xuất hiện, mà có xuất hiện việc người làm cũng không phải là lau nước mắt cho nó, không phải là an ủi nó. Người đó cứ ở nơi xa xôi đó ngấm dần vào cuộc sống nó. Nhưng nó sợ đau.
Cơn gió heo may se lạnh, nhưng đủ để ngấm vào trái tim buốt rát. Nó biết anh đã đăng kí kết hôn, nó không bất ngờ, nhưng đám cưới đó không diễn ra, anh ly hôn, nó bất ngờ. Nó biết anh sẽ ở đó, lặng im với tận cùng nỗi đau. Điều làm nó khó chịu là anh lôi nó vào nỗi đau mà lẽ ra là chả có tí gì liên quan tới nó. Nhưng nó xưa nay vẫn vậy, nó không có khả năng phản kháng. Ai đó nói đâu phải ngừng yêu thương là ngừng quan tâm. Nó chỉ hiểu đơn giản nó lúc này vì anh một người từng hứa hẹn trăng sao, vì nghĩa, vì dẫu sao anh cũng từng ở bên chia sẻ lúc nó buồn, vì anh cần nó, nó chỉ nghĩ vậy. Trái tim nó đâu còn chỗ giành cho anh, nhưng hình như chỉ có mỗi nó hiểu điều đó.
Nó làm tổn thương người. Từ ngày anh bước đi, nó buồn, nó khóc, chỉ có người ở bên nó mới quên những điều đó, bởi người khiến nó bận rộn, người chỉ nó cái cần phải giải quyết, em phải thế này, em phải thế kia, còn việc này, còn việc kia… tất cả nó hiểu: người muốn nó hiểu rằng phải mạnh mẽ, phải nhìn vào thực tại mà sống, sống cuộc đời của nó, không phải của ai, hay bất kỳ ai khác đau khổ ngoài xã hội mà run sợ, trốn tránh yêu thương. Và nó đang cố học điều mà người dạy đó.
Ngày đó, trời trong xanh lắm, nhưng bầu trời này lại chả có đến một làn gió nhẹ. Yên tĩnh. Khiến nó cảm thấy tất cả âm thanh đều có thể xé nát cả bầu trời nếu có. Người ngồi đó, bên nó, lặng lẽ đến nỗi khiến trái tim nó run rẩy.
- Anh đi nhé!
- Đi đâu!
- Đi thôi! Hắn sẽ lo cho em tốt hơn anh!
Nó khóc, nó hiểu tình cảm người dành cho nó, nó sai rồi phải không? Nó cứ bắt người phải chịu những tổn thương đó. Nhưng người nói mà, người sẽ chờ mà!
Nó muốn giữ, nó muốn cất lời níu giữ, nhưng nó không dám, nó muốn phản kháng, nó muốn, nhưng nó không có quyền nói, nó không xứng, giữ hạnh phúc của anh ở lại bên nó? Nó không tìm ra lý do, nó chỉ làm thương tổn người thêm.
- Mình làm lại em nhé! Cưới anh nhé !
- Anh đã nói gì?
- Anh sẽ lo cho em! Sẽ làm em cười mỗi ngày!
Nó không ngờ câu nói đó có thể tổn thương sâu sắc đến vậy khi nghe nó từ miệng anh. Câu nói đó nó chờ đợi bao nhiêu sau ba năm yêu nhau của bốn năm trước. Nó được gì? Anh có hiểu không. Nụ cười của nó là người đó, không phải anh.

Mắt nó nhòa đi bởi những giọt sương. Nó đã làm tổn thương người quá rồi, tổn thương cả nó. Nó yêu người!
Nó đã bảo vệ nó, để cho điều đó đã tổn thương anh, đến nỗi để cái quá khứ đó, con người của quá khứ đó có quyền làm người đó đau. Nó xin lỗi. Nó cứ cố bảo vệ cái gì? Nó làm được gì, nó chỉ vứt đi nụ cười của nó, làm tổn thương người. Tại sao mà giờ nó mới hiểu người đó mới thực sự là tia nắng ấy, đi thẳng vào trái tim nó, tia nắng ấm áp dành cho nó, làm nó cười, không phải là nụ cười vang đất trời, nhưng đủ để nó cười hạnh phúc.
Nó hiểu rồi những điều người nói, trái tim của nó là của nó, hạnh phúc của nó là do nó tạo ra, đừng mặc kệ, hãy cứ yêu thương đi. Nó hiểu rồi người biết không điều người nói: Yêu thương chỉ đơn giản là mở lòng!
Người đã cho nó hiểu trên đời này còn có yêu thương, và yêu thương đó cần bảo vệ, cần chăm sóc. Bất kì ai đó đã từng đau khổ thì hãy cứ mở lòng để yêu thương và để đón nhận yêu thương. Bởi chỉ những kẻ đã nếm trái đắng mới hiểu rõ nhất giá trị của hạnh phúc mà sự yêu thương đã phải cất công nhuộm màu.
• Bài dự thi của Dao Nguyen <nguyendao2388@>
Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.