Phát thanh xúc cảm của bạn !

Yêu làm sao, thương làm sao là đủ

2018-06-25 01:16

Tác giả:


Xin lỗi vì ta đến trễ mất rồi
Không thể yêu bằng tinh khôi, vụng dại
Ta đàn bà đầy hoài nghi, sợ hãi
Khi đã qua bao ngang trái cuộc đời.

Muốn dốc lòng nhưng lại sợ chia phôi
Muốn toàn tâm còn e người sẽ phụ
Yêu làm sao, thương làm sao là đủ
Cho hân hoan vẫn giữ vẹn tim mình

blog radio, Yêu làm sao, thương làm sao là đủ

(Để ngày kia lỡ lần nữa thất tình
Cũng không đau như thuở nào son trẻ...)
Đừng buồn ta, đừng trách ta... bởi lẽ
Ta tính toan nhưng chẳng chút lọc lừa!

Ta yêu người như tháng hạn yêu mưa
Uống bao nhiêu vẫn chưa vừa cơn khát
Ta yêu người như chiều đông nắng nhạt
Thèm vòng tay mang ấm áp, nồng nàn.

Ta đàn bà, ta ích kỷ... tham lam...
Nhưng cũng đủ bao dung và tha thứ
Đủ hiền ngoan và hờn ghen vừa đủ
Để tin yêu, để giữ lấy yên bình.

Nếu người mong sẽ có một cuộc tình
Đầy hoa thơm, đầy thơ ca lãng mạn
Xin lỗi người, lòng ta giờ chai sạn
Thì làm sao mình sánh bước chung đường

Người muốn gì bây giờ hở người thương
Nếu yêu ta thì cũng đừng sợ lỗ
Và thương ta thì xin người hãy nhớ
Đừng dối gian, đừng độc ác xa rời.

Ta sẽ không thể sống nổi mất thôi
Vì trái tim lỡ trao người bằng hết
Đã yêu người chân thành và tha thiết
Đừng nhẫn tâm, đừng giết chết nhé người
Ta vốn dĩ đã ngốc nghếch sẵn rồi
Bao tính toan cũng chẳng còn ý nghĩa
Khi đứng trước người!

© cobehaybuon - blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Con nhà nghèo

Con nhà nghèo

Càng lớn nó càng nhận ra nghèo không phải là một cái tội, vì ai sinh ra cũng mong mình được sống sung sướng đủ đầy, chẳng ai mong một cuộc sống nghèo khó túng thiếu. Nhưng đúng là khi người ta quá nghèo thì người ta hay có những suy nghĩ cực đoan và bi quan, rồi người ta hay so sánh này khác. Nó mong sau này nó sẽ đi làm để mẹ nó được nghỉ ngơi, nó chỉ nghĩ đơn giản vậy thôi.

8 đặc điểm đáng ngưỡng mộ của những người luôn lạc quan nhưng không hề ngây thơ

8 đặc điểm đáng ngưỡng mộ của những người luôn lạc quan nhưng không hề ngây thơ

Có một sự khác biệt đặc biệt trong sự lạc quan của những người đã từng thất vọng nhưng vẫn chọn sống đầy hy vọng. Sự lạc quan của họ khác với sự lạc quan tươi sáng, chưa từng bị thử thách của những người thiếu kinh nghiệm. Nó sâu sắc hơn, có chủ đích hơn và đáng tin cậy hơn.

Một kiếp thương nhớ, một đời đợi mong

Một kiếp thương nhớ, một đời đợi mong

Từng là tất cả của nhau, từng câu hứa vẹn tròn, từng yêu đến điên dại. Giờ đây, kẻ khóc người cười, người hận đến xương tuỷ, kẻ đau thấu tận tâm can.

Bình dị hoa sen

Bình dị hoa sen

Tuổi thơ của mẹ ngọt ngào như những đóa sen thơm ngát trong đầm. Diệu vợi miền nhớ với mẹ chẳng phải là những vất vả, lo toan, thiếu thốn chạy ăn từng bữa mà là những mùa sen thanh khiết yên bình nơi quê nhà.

Hai mặt của tình mẫu tử trong “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ”

Hai mặt của tình mẫu tử trong “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ”

Phim điện ảnh “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ” đặt ra một câu hỏi lớn cho các gia đình Việt hôm nay: không trao độc lập và tự do cho con, sao mẹ lại kỳ vọng con có được hạnh phúc?

Tình yêu – Một lần và mãi mãi

Tình yêu – Một lần và mãi mãi

Ta yêu theo bản năng, yêu bằng tất cả những gì mình có, mà quên mất rằng tình yêu cũng cần học cách vun đắp, cần hiểu, cần lắng nghe, cần hy sinh đúng mức. Nhiều người mất nhau không phải vì không còn yêu, mà vì không biết cách giữ gìn.

Can trường

Can trường

Trong một thế giới đầy biến động, nơi sự lo lắng và bất an trở thành trạng thái thường trực, “Can Trường” của Osho là lời mời gọi người đọc bước vào hành trình sống can đảm, sống thật, sống toàn vẹn với chính mình.

Anh đi làm xa xứ

Anh đi làm xa xứ

Anh đi làm xa xứ Em ở dưới nông thôn Tóc tai thêm bề bộn Hương lúa nhạt trong hồn

Hạnh phúc buồn

Hạnh phúc buồn

Hai con cứ xem như đây là một khoảng lặng chung của gia đình ta. Mà chắc cũng chẳng có gia đình nào có thể êm đềm suốt bao nhiêu năm tháng, thì Si và Siu hãy xem như đây là khoảng thời gian hạnh phúc gia đình mình đang lắng xuống, lắng thật sâu trong lòng mỗi người.

Điều đúng đắn

Điều đúng đắn

Tôi gọi một tiếng "Anh...", vẫn gọi là "Anh" nhưng sao sự thật lại chua chát đến vậy? Anh quay qua nhìn tôi như chờ tôi nói điều gì đó. Tôi ngước nhìn lên bầu trời xanh vời vợi, nước mắt tự tuông ướt cả tóc.

back to top