Phát thanh xúc cảm của bạn !

Viết cho ngày chợt về nơi cũ…

2017-04-27 01:18

Tác giả:


blogradio.vn - Mệ bảo Mệ với con như người dưng nước lã, gặp nhau một lần chắc gì còn lần sau. Vậy mà con còn nhớ nhà Mệ, tới thăm Mệ là Mệ vui lắm rồi, Mệ quý lắm rồi. Nghe mà tủi. Con mừng Mệ có, thương Mệ có, giận con cũng có. Con vô tâm quá rồi, chừng nớ năm mà không xuống thăm Mệ, may mà con tới chưa trễ, nếu trễ thì sao hả Mệ, con xin lỗi Mệ.

***

Hôm nay áp lực chuyện học hành, lôi xe đạp ra, con trốn phố, định bụng sẽ đạp dạo lên Thiên Mụ thăm thú cảnh vật và tìm những nét đẹp nhỏ nhỏ nào đó mà mình hay bỏ qua khi đi xe máy hay đi ô tô. Bất chợt thấy con ngõ đó, con ngõ quen lắm, con ngõ con hay nghĩ về khi nào có dịp sẽ đi lại. Con ngõ của kỉ niệm, của những tháng ngày mà con biết sẽ mãi theo tâm trí con đến suốt cuộc đời. Con ngõ về nhà Mệ…

Cũng thấm thoắt được 4 năm rồi, con nhóc vác balo theo má ra đây thi đại học. Ngày đó với con thực là chuyến đi xa, chuyến đi có lẽ thay đổi cuộc đời. Hai má con loanh quanh giữa trưa nắng tháng 7 để tìm nơi nghỉ. Người ta chỉ con vào nhà Mệ. Nhà Mệ đơn giản thôi, một mình Mệ ở, nghe Mệ kể Ôn mới mất ít lâu, hai má con ở lại cũng thêm vui nhà vui cửa với Mệ. Con thì ôn bài, kiển tra bài thi, má thì nói chuyện với Mệ, dọn dẹp nhà cửa giúp Mệ, những ngày thật bình dị, thoải mái dù xa nhà. Thi xong chia tay Mệ, Mệ bịn rịn dặn đậu rồi ra đây ở với Mệ, Mệ không tính tiền nhà đâu, nghe mà thương. Nhưng Mệ ơi, ở đây xa trường, mùa lụt thì khó đi, Mệ đừng chờ con, Mệ nghe…

Viết cho ngày chợt về nơi cũ…

Xe đạp con dừng trước hiên nhà, vắng lặng Mệ à, cái ghế trước hiên còn đó, nhưng không thấy ai, cái cửa khép hờ, cái sân nhỏ lác đác lá. Con lặng người. Người ta hỏi con tìm ai, con thẫn thờ hỏi, Mệ nhà ni khỏe không chú, họ bảo Mệ mới ngồi chơi đó, chắc vô trong nhà rồi. Con mừng lắm, Mệ còn đây, con về chưa trễ Mệ ơi. Mua ít bánh, quay lại thì đúng là Mệ ngồi đó, trên chiếc ghế trước hiên như năm nào. Nhẹ nhàng đi vào, Mệ nghe tiếng chân, đưa mắt nhìn theo, hỏi đứa mô đó bây. Cất tiếng hỏi Mệ khỏe không, Mệ cười giòn, con ra thăm Mệ đó hả. Bất ngờ, không trả lời lại, con hỏi, Mệ còn nhớ con sao. Mệ bảo sao không, Mệ nghe tiếng mi là Mệ nhớ liền, mắt Mệ không nhìn rõ nữa, tai Mệ có lãng, nhưng Mệ không lẫn, Mệ nhớ hết. Mi con bà Mười tạp hóa trong kia ngày trước ra đây ở với Mệ đó chi. Hai bà con cười giòn, Mệ còn minh lắm, con mừng quá, con sợ con tới trễ Mệ à.

Hàn chuyện, Mệ kể sau cái đợt con ở, ngoài kia người ta bố trí chỗ ở cho thí sinh rồi, không ai tìm về ở với Mệ nữa, nên Mệ nhớ con chớ. Mệ nhớ nhiều lắm, Mệ nhớ Má mi buôn bán trong kia, nhắn Mệ có vô thì vô thăm nhà con cho biết, Mệ nhớ hai anh em bây có lần ra thăm Mệ ngày mới đậu đại học kia, Mệ hỏi chuyện thằng anh lớn mi có về không, vợ con ra sao rồi. Mệ bây chừ 90 rồi, đau chưng đau tay, tối thao thức ngủ chẳng được con à. Mệ bảo Mệ với con như người dưng nước lã, gặp nhau một lần chắc gì còn lần sau. Vậy mà con còn nhớ nhà Mệ, tới thăm Mệ là Mệ vui lắm rồi, Mệ quý lắm rồi. Nghe mà tủi. Con mừng Mệ có, thương Mệ có, giận con cũng có. Con vô tâm quá rồi, chừng nớ năm mà không xuống thăm Mệ, may mà con tới chưa trễ, nếu trễ thì sao hả Mệ, con xin lỗi Mệ.

Bất chợt Mệ bảo thôi con về không muộn, con đạp xe, không có đèn, chiều tối Mệ sợ ra đường con loạng choạng. Về kẻo đường xa con, cho Mệ gửi lời thăm hai ông mụ con nghe, rồi dặm dặm có thời gian rỗi rãi, về chơi với Mệ cho vui, nhưng đừng mua chi hết, con để tiền đó mà ăn uống, con về đây với Mệ là Mệ cám ơn con rồi, tội nghiệp con chưa. Thôi về đi kẻo tối con. Mong Mệ giữ sức khỏe, lần sau con về lại con thăm Mệ, nếu không gặp Mệ nữa, con không về nữa đâu, Mệ nghe. Mệ lại cười hiền.

Viết cho ngày chợt về nơi cũ…

Mệ càng nói bao nhiêu, con càng thương bấy nhiêu. Bao năm rồi Mệ vẫn vậy, sống nhẹ như một con gió, không hờn giận, oán trách chi, không cần tiền, chỉ trọng tình cảm. Về với Mệ, con biết Mệ không bày nhưng dạy con nhiều thứ lắm, vì suy cho cùng, con người ta sống là nhờ tình cảm.

Quay xe về, ngoái đầu nhìn Mệ, Mệ vẫn nhìn về chỗ mình mới ngồi, có lẽ mắt Mệ mờ thật rồi, bùi ngùi con đạp đi.

Ngoài kia phố bắt đầu lên đèn, người ta vội vã như chạy đua. Chiều nay Huế mau tối quá…

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

P/s: Ban biên tập để nguyên những từ ngữ địa phương trong bài.

Chú thích:

Mệ: Mẹ

Ôn: Ông

Sẹ sẹ: Nhẹ nhẹ

Bài dự thi cuộc thi viết CẦN LẮM MỘT CHỮ DUYÊN. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top