Phát thanh xúc cảm của bạn !

Vẻ ngoài hào nhoáng che khuất ánh nhìn của bạn

2024-08-19 14:50

Tác giả: Thu Nhi Đỗ Nguyễn


blogradio.vn - Những cuộc cãi vã xảy ra với tần suất tăng dần và liên tục nhiều ngày. Những vấn đề nhạy cảm trong gia đình dần hiện ra. Một đứa trẻ vừa mới hiểu chuyện bỗng phải tiếp nhận qua nhiều thứ khiến bộ não nhỏ bé của nó như muốn nổ tung. Chỉ muốn được nghỉ ngơi, chỉ muốn được an ủi.

***

Lớp mặt nạ trắng che dấu giọt nước mắt trực trào rơi rồi đọng lại nơi khoé mi. Cuộc sống gia đình và áp lực từ cha mẹ khiến ta khép kín và lặng im hơn. Muốn sống, phải chọn sợi chỉ đẹp nhất, mỏng manh nhất nhưng ràng buộc nhất. Muốn tự do, phải thuận theo cuộc đời.

Tựa một đoá hoa rực rỡ rộ trên nhành cây cao, nào ngờ chỉ là chiếc lá xanh chờ ngày úa tàn. Tưởng như một cuộc đời hoàn hảo, ẩn sau là lớp mặt nạ tang thương của những giọt nước mắt không thể rơi nhưng vẫn muốn ứa. Cái nhìn về cuộc đời trở nên khắc nghiệt hơn, để lại tận sâu đáy lòng những cảm xúc tiêu cực chực trờ dâng trào.

Bất cứ ai trên cuộc đời này, khi đủ nhận thức để nhìn đời sẽ đều không muốn là bản thân mình. Họ ao ước trở thành người khác, bởi vì người đó có hoàn cảnh tốt hơn, cuộc sống tốt hơn, tất cả mọi thứ… đều tốt hơn. Nhưng bản thân ta không biết rằng, cũng có nhiều người nhìn ta với ánh mắt như thế, ánh mắt thèm muốn cuộc sống của ta, ước ao tất cả của ta. Chỉ bởi vì họ không ở trong hoàn cảnh của nhau cho nên họ vốn dĩ là không hiểu.

Tựa như lớn lên trong một mái ấm hạnh phúc, trở thành “con ngoan trò giỏi” trong mắt bao người tưởng chừng đã là điều mà ai cũng ước mơ có được, thậm chí có những người ngoài kia không thể vươn tới. Nhưng từ khi có những nhận thức đúng đắn hơn về cuộc sống, tôi dần nhận ra ngôi nhà này lạnh giá hơn những ấm áp thể hiện bên ngoài.

Lòng tự tôn khiến những cuộc trò chuyện giữa những người thân yêu có mối quan hệ mật thiết trong gia đình trở thành những cuộc đàm phán hay tranh luận giữa phiên toà không hồi kết.

Những cuộc cãi vã xảy ra với tần suất tăng dần và liên tục nhiều ngày. Những vấn đề nhạy cảm trong gia đình dần hiện ra. Một đứa trẻ vừa mới hiểu chuyện bỗng phải tiếp nhận qua nhiều thứ khiến bộ não nhỏ bé của nó như muốn nổ tung. Chỉ muốn được nghỉ ngơi, chỉ muốn được an ủi.

Mối quan hệ với cha mẹ, càng lớn không hiểu vì sao càng xa cách. Có những vấn đề thầm kín không thể sẵn sàng chia sẻ hay tin tưởng để nói ra với họ. Có những cuộc nói chuyện không hề vui vẻ và vài bữa cơm không yên ổn bởi sự nóng nảy và vài phút bốc đồng của những người ngồi cùng bữa cơm ấy. Không khí gia đình dần nguội lạnh từ lúc nào, một trái tim lớn dần tách thành muôn ngàn trái tim nhỏ rạn nứt.

Ánh nắng mai dần lui đi nhường chỗ cho những ngày mưa buồn. Giọt nước mắt trực trào rơi, rồi đọng lại nơi khoé mi mỗi lúc bị đưa lên bàn cân đo như một món hàng. Họ cười thầm khi “món hàng” của bản thân có giá trị hơn tất thảy những thứ khác; chì chiết và tỏ ra thất vọng khi nó lép giá hơn so với những hào nhoáng kia. Cha mẹ luôn muốn con trẻ phải bằng hoặc hơn người khác. Họ so sánh và đong đếm con rồi biện minh bằng tình yêu và những vất vả họ phải đánh đổi để nuôi con khôn lớn. Họ không hiểu cho chúng hay thực ra là cố tình không hiểu? Điều này không ai có thể chứng giám được. Chiếc cân đong đưa qua lại như một cái bập bênh, càng nặng càng tốt…

Trong những lúc vui đùa khi nhắc đến chuyện gia đình, thường cố lờ đi và không quan tâm. Hình thành nhiều áp lực đè gánh lên vai vì sự cầu toàn được truyền từ hai vị phụ huynh kính mến. “Sự hoàn hảo” trở thành ngưỡng cửa muốn được chạm đến ngay lập tức để rồi không ngừng cố gắng vì nó.

Khi tập mở lòng để đón nhận với thế giới ngoài kia sẽ dần trở nên xa cách với gia đình nhiều hơn khiến những hiểu lầm không bao giờ được hoá giải.

Trước kia, khi mối quan hệ bạn bè phức tạp xảy ra hay giáo viên có những hành vi không chuẩn mực, thường gia đình luôn là vòng tay để được ôm ấp. Giờ đây, xã hội mới là nơi để nở nụ cười chân thành và gia đình trở thành nơi của nụ cười giả tạo.

Không, không thể cười chân thành được. Nụ cười ở phương trời nào, cũng là giả dối. Nụ cười không thể nở trên kẻ môi, tình bạn thật sự không bao giờ xuất hiện, gia đình không còn là nơi để an ủi.

Khi cố buông tay để thả mình vào khoảng không vô tận, ta luôn bị một bàn tay vô hình kéo lại. “Hy vọng” và “tin tưởng” như một sợi dây níu kéo bạn với cuộc đời. Sự thất vọng, buồn bã một khi muốn chuyển thành sự chấp nhận, sẽ luôn bị giữ chặt bởi sợi chỉ mỏng manh của hy vọng và tin tưởng. Cha mẹ sẽ chấp nhận an ủi thay vì xin lỗi, và hy vọng bạn hiểu cho những nóng nảy của họ. Bạn sẽ chọn tin tưởng thay vì buôn bỏ, bởi vì họ dù cho là gì cũng là cha mẹ, là gia đình của bạn. Sợi chỉ mỏng ấy quấn chặt và treo bạn lên nhành cây đầy hoa rực rỡ, để buộc bạn không được rơi xuống. Mỉm cười, chấp nhận để tiếp tục là tất cả những gì có thể làm. Sẽ không ai chìa một thứ sắc nhọn để bạn cắt đứt đống chỉ đó. Bạn chỉ có thể cố gắng đứng lên và chạy theo cuộc sống sô bồ để làm hài lòng chính cha mẹ và hoàn thiện cuộc đời của mình.

Tự mỗi người tự trân trọng mình, tự hiểu mình và nhận ra giá trị của mình. Tìm lấy niềm vui để được sống trong niềm vui ấy, để quên đi những u buồn chứa chan. Đeo chiếc mặt nạ trắng mỉm cười để quên đi tất cả.

© Thu Nhi Đỗ Nguyễn - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Rồi Em Sẽ Tìm Thấy Hạnh Phúc Của Riêng Mình | Radio Tâm Sự

Thu Nhi Đỗ Nguyễn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

back to top