Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thuận vợ thuận chồng

2024-10-22 14:20

Tác giả:


blogradio.vn - Dù có lúc “Cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt” nhưng cuối cùng họ vẫn nghĩ đến cái nghĩa cái tình, vẫn “ăn đời ở kiếp” với nhau, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, giữ cho tổ ấm gia đình luôn được bền vững, tốt đẹp.

***

Ông bà ta có câu “Thuận vợ thuận chồng, tát bể Đông cũng cạn”. Vợ chồng có thuận hòa, yên ấm thì gia đình mới hạnh phúc; xã hội vì thế cũng trở nên hưng thịnh, tốt đẹp. Trong xu thế hội nhập và phát triển của thời buổi hiện đại, hai chữ “vợ chồng” trong mỗi gia đình lại càng phải được trân trọng, gìn giữ.

Thuận vợ thuận chồng, hiểu theo nghĩa chung nhất là sự hiểu nhau, hợp nhau về quan điểm sống, cách nghĩ, cách làm, cách cư xử; cùng tin tưởng nhau để hướng tới mục tiêu chung, những điều lớn lao, tốt đẹp. Một gia đình hạnh phúc được nhìn nhận trước tiên ở quan hệ vợ chồng. Giữa họ có sự đồng lòng, nhất trí; đồng cam cộng khổ; sự hòa hợp, vun vén cho nhau trước những khó khăn, sóng gió của cuộc sống hay không. Thuận vợ thuận chồng chẳng những quyết định sự giàu nghèo, đó còn là nền tảng, là tấm gương để con cái soi mình, noi theo.

Ngày xưa, trai gái nên vợ nên chồng phần nhiều vẫn do “Cha mẹ đặt đâu, con ngồi đó”. Nhiều người trở thành vợ chồng nhưng trước đó chưa một lần biết mặt nhau. Thế mà khi về chung một nhà, dần dà nghĩa vụ, trách nhiệm với gia đình, với con cái đã đưa họ xích lại gần nhau. Tình cảm vợ chồng theo đó nảy sinh và ngày một trở nên sâu nặng, bền chặt. Dù có lúc “Cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt” nhưng cuối cùng họ vẫn nghĩ đến cái nghĩa cái tình, vẫn “ăn đời ở kiếp” với nhau, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, giữ cho tổ ấm gia đình luôn được bền vững, tốt đẹp.

Muốn có một gia đình yên ấm, cần phải có sự chung tay vun vén của cả vợ và chồng. “Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm”. Nếu người đàn ông được xem là trụ cột trong nhà, đảm trách những nhiệm vụ lớn lao, làm chỗ dựa an toàn cho vợ con thì người phụ nữ chính là người biết giữ lửa để không gian gia đình luôn trở nên ấm áp. Tình vợ chồng không nên phân biệt hay so đo, tính toán mà cần sự thấu cảm, dung hòa và sẻ chia. Nếu biết đồng lòng đồng sức, vợ chồng sẽ dễ dàng vượt qua những giông bão của cuộc đời và càng biết trân quý hơn những tháng ngày đã qua.

Nghĩa vợ chồng muốn bền lâu thì nên “Chín bỏ làm mười”, biết vì nhau mà sống. Một người vợ thương yêu chồng thực sự là khi biết quan tâm, chăm sóc, trân trọng chồng đúng nơi đúng lúc. Dù chồng gặp nạn, không thể lao động, không thể trở thành trụ cột như trước nhưng vẫn yêu thương chồng trước sau như một, đó mới thực sự là người vợ thủy chung, đức hạnh. Người chồng thấy vợ vất vả, hi sinh vì gia đình, vì mình và con cái đến mức xơ xác, tiều tụy, luộm thuộm, nhếch nhác, xấu xí, nhưng không chê bai, trách móc vợ, trái lại càng thương vợ, càng muốn bù đắp cho vợ nhiều hơn, đó mới là người chồng hoàn hảo.

Thuận vợ thuận chồng là khi cả hai tôn trọng nhau, tôn trọng quyền riêng tư của nhau. Không vì bất cứ lí do lớn nhỏ gì mà trở nên mâu thuẫn, bất hòa. Cũng đừng nghĩ mình luôn luôn đúng để rồi “Anh đi đường anh, tôi đường tôi”; gia đình tan nát, con cái chia lìa, tạo nên những vết thương lòng cho người thân cũng như chính mình. Đã quyết định đi đến hôn nhân, có một gia đình, mỗi người hãy biết trân trọng những gì mình đang có.

Gia đình bắt đầu từ hôn nhân. Và dù ở thời đại nào thì thuận vợ thuận chồng vẫn là cần thiết. Vì đó là nền tảng của hạnh phúc, đồng thời cũng là chìa khóa mở ra những cánh cửa thành công trong cuộc đời mỗi người.

© Xanh Nguyên - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Cứ Ngỡ Là Người Cuối Cùng Ai Ngờ Chỉ Là Lữ Khách | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Dịu dàng trong đời (Phần 1)

Dịu dàng trong đời (Phần 1)

Cô vì sao không buông được ngay cả chính cô cũng không biết, nếu nói là còn yêu thì cũng không phải, nếu nói là không còn yêu thì cũng không đúng. Chỉ là không thể buông, nó cứ day dứt giày xéo trái tim cô, muốn quên đi nhưng lại chẳng thể quên, muốn buông bỏ nhưng lại chẳng nỡ.

Ngôi nhà tiền kiếp

Ngôi nhà tiền kiếp

Trong giấc mơ, cô thấy mình đang ở một ngôi nhà quen thuộc với những con người quen thuộc nhưng lại không phải là những người thân hiện tại mà cô đang sống cùng. Phải chăng đây là gia đình cô, nhà của cô từ kiếp trước?

Giấc mộng và hiện thực

Giấc mộng và hiện thực

Bài học đầu tiên khi tôi bước chân vào xã hội rộng lớn này là ước mơ thì luôn đẹp như vậy đẹp đến nỗi ta quên đi giữa kẽ những giấc mơ đó là hiện thực tàn nhẫn ra sao.

Những điều chưa kịp nói

Những điều chưa kịp nói

"Tớ không biết phải làm thế nào để nói với cậu rằng tớ thích cậu. Mỗi ngày nhìn cậu cười, nghe giọng nói của cậu, tớ thấy lòng mình vui đến lạ. Tớ muốn bảo vệ cậu, muốn ở bên cậu mãi mãi, nhưng tớ không đủ can đảm để nói ra. Tớ sợ nếu cậu biết, chúng ta sẽ không thể tiếp tục như bây giờ nữa. Vậy nên, tớ chọn cách im lặng, dõi theo cậu từ xa. Có lẽ như vậy là đủ rồi."

Cảm ơn mẹ vì tất cả

Cảm ơn mẹ vì tất cả

Dù mẹ tôi có thể không hoàn hảo nhưng luôn yêu thương tôi theo cách hoàn hảo nhất. Việc tôi có được tất cả những điều tốt đẹp nhất trên đời đều nhờ có mẹ.

Những kẻ mộng mơ

Những kẻ mộng mơ

Anh đổ thừa cho cà phê làm anh mất ngủ, anh quy trách nhiệm cho thời tiết khó chịu khiến anh không thể chợp mắt nhưng thực lòng anh chỉ suy nghĩ về em, về những nguyên do hai ta không còn hợp, về những gì anh đã làm, đã sai.

Thanh xuân của tôi

Thanh xuân của tôi

Cảm giác nghẹn ngào dâng lên, khiến tất cả chúng tôi đều biết rằng, dù có trải qua bao nhiêu năm tháng, thì những ký ức này sẽ mãi in đậm trong trái tim.

Mây đợi ai nơi ấy

Mây đợi ai nơi ấy

Không còn một Pha Lê áo thun trắng quần jin xanh đóng thùng hăm hở với bao nhiêu công việc xã hội, bây giờ chỉ còn một cô giáo Pha Lê dịu dàng nữ tính trong tà áo dài mỗi ngày đến lớp đến trường.

Giá như...

Giá như...

Hành trình của mỗi người là khác nhau, đoạn đường người ghi dấu vì thế cũng muôn vàng khác biệt. Nhành diên vĩ um tùm nhưng lại dễ gãy đổ trong gió, những cảm xúc cả buổi ban đầu có chắc gì nguyên vẹn đến mai sau.

Hồi ức chuyến tàu cuối về Sài Gòn – 1985

Hồi ức chuyến tàu cuối về Sài Gòn – 1985

Tối hôm đó, Ngọc Lan trở về nhà với bao suy nghĩ. Câu hát “I don't know why, you said goodbye…” cứ vang mãi trong đầu cô. Cô cười thầm, tự hỏi liệu có phải mình đã rung động trước chàng trai tốt bụng ấy không.

back to top