Thu và chúng ta
2023-10-11 06:00
Tác giả:
Diệp Phương Ninh
Nếu xuân không thể đến
Nếu hạ chẳng thể về
Hãy để thu cùng em
Đi trọn cuộc đời này.
Miên man ngày ngây dại
Trong áng mây chiều tà
Bước chân người thiếu nữ
Tựa thanh âm hồng trần.
Nhân thế hóa hư không
Trong si tình luyến ái
Người ca thán khôn nguôi
Kẻ bất mãn oán than.
Cố nhân nghìn năm giữ
Nét đẹp một trời thu
Sắc nước tựa hương trời
Vang danh cả tứ bề.
Một nghìn năm tinh tú
Một nghìn năm đợi chờ
Một nghìn năm dâng hiến
Một nghìn năm yêu nàng.
Giữa giao lộ thời gian
Vô tình tìm thấy được
Hồn thơ cổ trăm năm
Nghiêng mình giữa thời đại.
Nhân thế vốn ưu sầu
Ngẫu nhiên hay tình cờ
Ta biết yêu thương nhau
Những người chưa từng gặp.
Đời muôn phần trắc trở
Vạn vật trong luân hồi
Người đến để đi mãi
Để lại thu héo tàn.
Miên man ngày chưa phai
Làn thu trên phố cổ
Tựa hư không dĩ vãng
Chỉ còn trong hồi ức.
© Diệp Phương Ninh - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi
Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt
Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình
Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức
Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai
Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình
Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.