Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thu đến, bạn làm gì?

2013-07-29 08:23

Tác giả:


Cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể - Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận, phản hồi tại box phản hồi cuối bài viết hoặc chia sẻ đường link bài viết này đến bạn bè của bạn - 2 giải bài viết yêu thích nhất cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể được hệ thống tính tự động dựa trên lượt xem và bình luận bài viết (Bạn đọc theo dõi qua box Đọc nhiều nhất/Bình luận nhiều nhất tại trang chủ blogviet.com.vn)

-Petit Prince-


Ngọn gió hoang hoải trôi tuột qua những vòm cây xơ xác, kéo tuột những chiếc lá khô giòn tí tách lăn lốc xuống thảm cỏ. Gió đi hoang, vu vơ, cất cho riêng mình khúc tự tình ngây ngất...


Mây lững thững, chợt bay đi, chợt níu lại, thanh xốp và dịu dàng... Nó bần thần đợi gió đến cuốn mình theo những nhịp điệu của mùa mới sang...


Nắng rót nốt những mật ngọt cuối cùng xuống trần gian trước kì nghỉ đông dưỡng sức. Nó không còn gay gắt, cháy bỏng như mùa hạ mà đằm thắm đến lạ kì...


Hình như, mọi cảnh vật mùa thu đều muốn khoác cho mình cái lớp áo ngoài nhẹ nhàng, thanh khiết, gột sạch đi những nhọc nhằn của năm tháng đang dần trôi. Chúng muốn bình yên giữa dòng đời đang tự diễn biến...


Còn bạn đang làm gì?


thu

Cô nữ sinh mê mải cất bước dọc theo lối về đượm hương hoa sữa. Hương thơm ấy, nồng nàn ấy cuốn cô vào những mê say đầu đời, tô lên má hồng những rạng ngời tươi tắn của tuổi 17... Tà áo trắng bay bay... Cô đâu biết rằng cô đang bỏ qua phía sau những ánh mắt ngẩn ngơ, ngóng đợi...


Cậu bé tuổi lên 6 tung tăng cắp cặp đến lớp, cu cậu đang vui lắm nên đôi mắt mới biếc xanh và ngây thơ đến thế! Người mẹ theo sau cũng không kìm nổi hạnh phúc khi nhìn thấy mầm non mình đang vun trồng đang từng ngày lớn khôn. Lá me bay và nụ cười ấm áp ấy như ánh lên giữa chút heo may những tia hi vọng màu hồng...


Bà lão bên quán nước vẫn ngồi đó. Khuôn mặt phúc hậu đã biết nếp gấp của thời gian lấp lánh những niềm vui giản dị. Bà ngồi đó đã mấy chục mùa thu mà vẫn chẳng sợ mình già nua dù cây đa già vốn cùng bà trải những tâm tư đã thành cội nguồn cổ tích...


Trên hiên vắng tầng 5 của bệnh viện, một bệnh nhi khe khẽ mỉm cười, bên cạnh em, cọc dây truyền vẫn làm nhiệm vụ. Từng giọt nước cứ thầm lặng rơi như đang tiếp thêm năng lượng cho nụ cười khoan khoái ấy. Em bé không còn sợ những mũi kim tê tái, niềm vui của em là từ nơi cao ngất này, thả hồn trôi theo những trò chơi mà những bạn cùng chăng lứa đang cùng gia đình tận hưởng nơi công viên đối diện. Em thèm một lần được như thế và đợi chờ ngày chinh phục niềm vui nhỏ nhoi ấy...


Và tôi...


Tôi thích lang thang những quãng vắng, trút sạch mọi stress mà cuộc sống mang lại. Thanh lọc tâm hồn dường như chưa bao giờ là đủ.Tôi muốn ngồi một quán cà phê nơi góc nhỏ... Một mình... ngắm những thứ đang trôi qua trước mắt giống như kẻ vi hành mệt mỏi dừng chân chiêm nghiệm lại hành trình vừa mới qua đi...


- Đã lỡ cái gì rồi?


- À, đây rồi, chính là nó!


Lòng tôi, thỉnh thoảng tự reo lên những thang âm câm lặng... Hương cà phê quện trong sóng sánh hương mùa thu mơn man cánh mũi rồi theo khí quản đến lấp đầy những phế nang, căng tràn trong lồng ngực những si tình bé bỏng...


“Mới đây thôi, lại đã tháng tám rồi

Đường ta về, chùng chình sương dẫn lối
Mùa thu về cùng gió, hương tụ hội
Ta bần thần nhớ những ngày xa xôi...”

•    Bài dự thi của Nguyễn Xuân Vinh <nguyenxuanvinh.18892@>



Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

back to top