Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thư của “con gái bia” gửi bố

2013-01-31 11:14

Tác giả:


Bài dự thi Tết trong tim tôi - Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận, phản hồi cuối bài viết!

Đã tròn 9 năm kể từ ngày bố mắc bệnh trầm cảm! 9 mùa Tết gia đình mình vắng tiếng cười sum vầy! Càng gần những ngày Tết, con lại càng da diết nhớ đến những tháng ngày trước đây, khi bố chưa bị bệnh, Tết năm nào gia đình mình cũng tràn ngập tiếng cười và niềm hạnh phúc, thế mà giờ đây, con chỉ biết hồi tưởng về những kỷ niệm đẹp ấy trong ký ức của chính mình.

60 tuổi, bố mới có con. Thế nên, đi đến đâu bố cũng mang con theo và tự hào “giới thiệu” con là “con gái bia” của bố. Trong ánh mắt bố ánh lên niềm hạnh phúc rạng ngời. Tết năm nào cũng vậy, con lăng xăng chạy theo bố đi chúc Tết mọi nhà, bố bế con ngồi lên gác ba ga xe đạp, dặn con ôm thật chặt, rồi phóng xe vi vu đi khắp nơi trong niềm vui năm mới…

Mẹ kể lại, ngày con 5 tuổi, con thích tập đi xe đạp lắm. Thế nên, cứ được bố chở đi đâu xa, y rằng lúc về con lại đòi bố dắt xe cho con tập đi. Có lần, đi chúc Tết cách nhà 6 cây số, lúc đi con ngoan ngoãn ngồi sau xe bố, thế nhưng đến lúc về con nhõng nhẽo đòi bố dạy con đi xe đạp. Bố đành chiều con cặm cụi dắt xe từ đó về đến tận nhà. Con ngây thơ, sung sướng chạy ùa về khoe với mẹ mà không hay nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của bố vì đã phải dắt bộ cho con tập xe suốt một chặng đường dài…



Lớn hơn một chút, con nhớ đến những đêm giao thừa, con buồn ngủ nên cứ đòi đi ngủ trước. Lần nào, bố cũng ngồi bên “nịnh” con cố thức cùng bố mẹ, kẻo “nhà có ba người thôi, không có con thức cùng bố mẹ buồn lắm”. Sau thời khắc giao thừa, bố lì xì cho mẹ, cho con, chúc mẹ mạnh khỏe, vui vẻ, chúc con gái chăm ngoan, học giỏi. Con vô tư cầm bao lì xì của bố, lí nhí nói cảm ơn, rồi leo tót lên giường đi ngủ. Con quên rằng: Bố cũng “thèm” một câu chúc của con nhân dịp đầu năm mới….

9 năm về trước, 24/12 âm lịch con phải xin nghỉ học để ra Hà Nội cùng với bố. Tình trạng bệnh của bố nguy kịch, mọi người sợ bố không qua khỏi. Nhà mình năm ấy đón Tết trong bệnh viện. Nhìn bố gầy gò nằm trên giường bệnh, con chỉ biết nắm chặt tay bố và khóc. Lúc ấy, con muốn nói với bố rằng “con yêu bố nhiều lắm”, nhưng không hiểu sao, con chỉ biết nắm chặt lấy đôi bàn tay xương gầy ấy, đôi bàn tay đã bế ẵm con từ ngày tấm bé, đôi bàn tay đã quạt cả đêm cho con say giấc, khi nhà mình mất điện và cũng là đôi bàn tay cầm roi quất vào mông con những khi con lười học...


May sao, bố vượt qua được bệnh tật. Vậy nhưng, xuất viện về nhà, bố như trở thành một con người khác. Kể từ đó đến nay, mọi sinh hoạt của bố đều trong chờ vào đôi bàn tay của mẹ. Bố không chịu làm bất cứ việc gì, không chịu tiếp xúc với ai, sợ ánh sáng, sợ giao tiếp, không quan tâm đến bất cứ việc gì trong gia đình cũng như ngoài xã hội. Có người bảo lỗi đó là tại con, tại bố quá lo cho con, bố lo bố mất đi con gái bố không ai yêu thương, chỉ dạy, bố lo con sớm mồ côi, bố sợ bố mất sớm không nuôi dạy con cho đến ngày trưởng thành, áp lực tinh thần nặng nề mới khiến bố như vậy. Con đã khóc cả một ngày dài khi nghĩ đến những điều đó. Bố à! Không ai trách bố cả, bố đã cho con cuộc sống, cho con tình yêu thương gia đình, bố đã hi sinh cho con rất nhiều và… con yêu bố…

Bố ơi, xuân lại về trên mơn man cành lá, cây Đào Nhật Tân mà hơn chục năm trước đây bố phải sang tận Hải Hậu để mua đã bắt đầu trổ những nụ hoa đầu. Con thấy thèm, thấy nhớ nụ cười của bố ngày nào, thèm được bố quát mắng chỉ dạy cho con những điều thiếu sót,…Con hứa con sẽ không nhõng nhẽo, sẽ thức cùng bố đêm giao thừa, sẽ mãi là “con gái bia” đáng yêu của bố. Bố khỏi bệnh đi bố nhé!

Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận - phản hồi cuối bài viết!



Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn
.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

back to top