Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tết yêu thương gửi bố mẹ!

2013-02-05 14:15

Tác giả:


Bài dự thi Tết trong tim tôi

Năm nay con xa tết rồi mẹ à!


Năm nay con xa tết rồi mẹ à! Con nói vậy mẹ có buồn không? Đôi khi tự hỏi nếu con về nhà và được ngửi hương tết từ hương bầu sữa mẹ như ngày bé thì con có bị vô cảm như vậy? Con quên nhiều thứ quá, nghe người ta chia sẻ về nhà, rồi bánh chưng, rồi bánh tét, lí xì đầu năm rồi cả… con ganh tị quá, ganh tị vì hình như mình càng ngày càng già cỗi rồi, ganh tị vì mình lâu quá rồi không còn hưởng cảm giác đó, cảm giác từ chính con tim từ những gì bình thường nhất từ những gì mà con từng sướng mê tơi.



Năm nay con xa tết rồi mẹ à! Có những cái xa nhưng sau sẽ gần nhưng có những điều gần nhưng ta lại thấy xa tựa chân trời tít tắp phía trước. Nhớ lại cho mắt con thêm cay mẹ à, lâu lắm rồi con không được đi chợ tết với mẹ, cũng mười năm chẳng tròn rồi còn gì. Cái hương tết của nhà mình không bao giờ con quên, cái bàn mọi ngày vừa là bàn ăn và song song cũng là bàn học của con, tới tết trông nó đỏm dáng ghê, một miếng khăn ren trắng tinh tươm mẹ nhỉ. Một bình hoa lay ơn đỏ không bao giờ thiếu, nhà mình còn thiếu nhiếu thứ nhưng tới tết thì thứ gì cũng là chuẩn mực, đối với con tết ở nhà là nhất nhất. Ai được gói bánh thì con xũng được gói bánh, một con bé chín tuổi tíu tít bên mẹ, buồn ngủ lắm rồi nhưng vẫn thức với mẹ vì bên mẹ sẽ có bố, vậy là cả nhà cùng thức rồi.

Năm nay con xa tết rồi mẹ à! Lâu quá rồi, một đứa vốn sến rện như con tết không viết thiệp. Thiệp gia đình, chưa bao giờ con mua một tấm thiệp để giành cho nhà mình cả, vậy mà năm nào cũng có một tấm thiệp đỏ đầy chi chít chữ của con với những dòng ngô nghê, thiệp của cơ quan bố tặng con tận dụng mà, mẹ, bố đều rưng rưng khi thấy con gái ngoan, mẹ nói vậy. Thiệp là thứ con đầu tư và sẽ có phần thưởng xứng đáng cho ai biết bỏ công sức mẹ nhỉ, bao lì xì đỏ chói vào ngày mùng một tết… tờ tiền mệnh giá thấp nhất, mới cáu cạnh làm con tự hào quá.



Nhưng tết à, giờ xa quá rồi!

Tết và Bố cùng con.




Tết cũng có áo mới, hai bố con mình lang thang khắp chợ để tìm cho con áo vừa quần vừa. Mẹ có tính xa mấy cũng không bao giờ nghĩ con sẽ lớn nhanh như vậy và bố sẽ phải vất vả như vậy, trả giá bố không rành, con cũng thua, một chưa già, một chưa lớn vào chợ cùng nhau, ai thấy cũng xót xa. Nhưng không tết nào con thiếu đồ mới cả, con vẫn thích nó, thích vì đó là tết bố mang cho con.

Tết cũng có bánh mứt, mẹ vốn tiết kiệm, nhà mình con thếu nhiều mà nhưng tết với bố con có đủ cả. Này là socola trong giấy kiếng, thứ mà có mơ cũng chưa bao giờ con nghĩ nhà mình sẽ có vào dịp tết. Này là hạt điều, hạt dẻ, những gì ngon nhất trần đời. Rồi cà một hộp đồng tiền vàng mà lâu thật lâu mẹ mới cho con 1 miếng, vậy mà tết đó bố cho con cả hộp.

Tết cũng có nồi chè đậu xanh, có một hũ dưa hành, có một nồi măng kho thịt vịt,… nhưng bố ơi, chắc mẹ chưa truyền bí kíp nên chưa hết ba ngày tết nhưng những thứ đó đã hư mất tiêu, bọt nổi lình bình, cả bố, cả con, mà có khi mẹ đâu đó ai cũng phải ngậm ngùi mà cười. Cười vì bố vụng, cười vì con gái không đảm đang và tập cười vì những thiếu thốn cho những cái tết không mẹ còn dài phía trước. Con gái cùng bố lên đơn vị chúc tết, cùng bố đón một cái giao thừa độc đáo là mạnh ai nấy ngủ…

Tết ấy chẳng đi chùa, tết ấy đi cơ quan bố, bố mặc quân phục, tiếp khách trong một phòng khách sang trọng hơn mấy chục lần nhà mình, lì xì năm đó của con cũng tăng đột biến và vui nhất có lẽ là mẹ không tước mất lì xì của con, bố cho con tất. Không có mẹ, bố vẫn ráng cho con một cái tết gia đình. 

Tết ấy chỉ thiếu mỗi cảnh ngồi gói bánh thôi bố nhỉ. Nhưng cái tết đó, nó đi và không bao giờ con quên, dù đã nhiều tết tết rồi, con phải gọi vợ của bố là mẹ nhưng những đầy đủ ấy vẫn không lấp thiếu một quá khứ của con và của bố.

  • Bài dự thi của Ngân Mai  - maingan.maingan@


Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận - phản hồi cuối bài viết!



Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn
.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

back to top