Phát thanh xúc cảm của bạn !

Rồi có một ngày ta lại trở về ta

2023-05-04 01:10

Tác giả: Bảo Bình


Rồi có một ngày ta sẽ trở về ta

Tự vòng tay ôm ghì cơ thể

Tự ru mình bằng khúc ca dao xưa mẹ thường ru  ta ngủ

Thèm lắm phút giây bình yên, ngọt ngào bên lau sậy

Đắm giữa bốn bề là sông nước mông mênh.

 

Rồi có một ngày ta lại trở về ta

Không điện thoại, máy tính, không bạn bè, phố thị

Khoác chiếc áo cũ mèm, không son phấn

Với đôi chân trần thanh thản giữa vườn xưa.

 

Sau bao lần trồi sụt giữa nhân gian

Lầm lũi với đời thấy thương phận người mỏng manh, nhỏ bé

Và thương mình rã rời giữa cuộc bể dâu.

nguoi-yeu-toi

Ông trời trớ trêu với kiếp người hữu hạn

Hiểu ra điều nhầm lẫn bấy lâu thì hỡi ơi mái đầu đã bạc

Nhận ra điều cần làm thì lực bất tòng tâm

Xin lỗi đời, đành gửi lại khối băng tâm đã tự lúc nào đông cứng

 

Ta ước mình có thể nói với bạn rằng

Niềm tin không thể là thứ dối lừa mà có

Niềm vui đích thực càng không phải ở bạc tiền nhiều

Nghiệp lực cuộc đời ta gieo trồng mỗi phút đi qua.

Rồi có một ngày ta lại trở về ta

Cảm ơn đời về những điều tưởng chừng đơn giản nhất

Cảm ơn bạn về những vết thương bạn tặng

Và cả những câu chuyện hoang đường bạn thêu dệt công phu

Rồi có một ngày ta lại trở về ta.

© Bảo Bình - blogradio.vn

Xem thêm: Chẳng Cơn Bão Lớn Nào Bằng Bão Lòng

 

Bảo Bình

Cuộc sống như một chiếc bình. Bạn cho vào những gì, chiếc bình sẽ rót tặng lại bạn những thứ ấy.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mình nhận ra mình cũng cần được yêu thương...

Mình nhận ra mình cũng cần được yêu thương...

Những lúc đấy mình chỉ cười, bởi vì chỉ bản thân mình mới biết, thật ra mình như thế nào. Chẳng qua là bản thân mình “hèn”. Hèn đúng nghĩa, hèn yêu, hèn cả được yêu.

Tiêu cực là một phần của chính mình

Tiêu cực là một phần của chính mình

Mỗi ngày trôi qua, mình lại có cảm giác mình muốn sống hơn một ngày. Mình vẫn còn những cuộc gặp gỡ mà mình cần phải gặp, còn những nơi mà mình cần phải đến, mọi thứ đều cần thời điểm thích hợp.

Có một ngày

Có một ngày

Em dừng bước và nhìn khắp nẻo Những góc nhỏ một thời vẫn như còn vọng đâu đây

Bây giờ là mùa đông

Bây giờ là mùa đông

Cô cứ vậy mà sống cứ vậy mà xoay vòng với chừng đó công việc vừa quen thuộc, vừa dễ và vừa khó ở nơi xa xôi này. Một thành phố thật xa với nơi cũ của cô, nhưng là một thành phố cho cô thật nhiều trìu mến và như là một chỗ dựa tin cậy nhất của cô trên những bước đường đời.

Nếu lỡ

Nếu lỡ

Và nếu lỡ, con chẳng còn nghe thấy nữa những mệt mỏi, lo lắng hay cằn nhằn của má thì sao? Dù chỉ là “nếu” thôi, con cũng không dám nghĩ tới. Nó khiến đôi vai con run rẩy bật khóc!

Sống trọn

Sống trọn

Ai cũng muốn cuộc sống mình được đầy đủ, còn trái tim tôi mách bảo tôi như thế, từ rất lâu rồi, là tôi luôn muốn có luôn muốn sống như thế, sống trọn cho cuộc đời, sống trọn là chính tôi.

Đông về lại thấy cô đơn

Đông về lại thấy cô đơn

Trở mùa, trời chớm sang đông Chừng như thấp thỏm trong lòng nhớ ai Chút se se lạnh hiên ngoài Làm tim thổn thức canh dài nhớ thêm.

Tôi muốn được là tôi

Tôi muốn được là tôi

Tôi thấy có thật nhiều nước đang chảy dưới chân tôi, tôi thấy những ngọn núi cao và nhiều nguy hiểm quá đang trước mặt tôi, nhưng tôi vẫn phải vượt qua, vì tôi là tôi, nên tôi phải vượt qua.

Tiếng yêu đầu

Tiếng yêu đầu

Vì người ta đã nói đã viết đã cười đã khóc và đã hát quá nhiều về tình yêu, nên những gì tôi sắp viết chỉ là những lời muốn được sẻ chia, là sự thấu cảm. Là sự thấu hiểu mà tôi muốn gởi đến những ai đã đau khổ hoặc đang trải qua đau khổ trong tình yêu.

Suy Nghĩ Riêng Mình Anh

Suy Nghĩ Riêng Mình Anh

Anh cần em như ngày đó Một nỗi buồn anh vẽ thành mây Nếu như khóc không phải tình cảm Anh muốn quên và anh không rõ.

back to top