Nỗi bi ai cực lớn của phụ nữ trong một cuộc hôn nhân đến với nhau quá vội vàng!
2022-08-10 01:25
Tác giả:
Đàn ông vô trách nhiệm, không muốn đóng góp, không có tinh thần bồi đắp cho tổ ấm thì làm sao giữ được hạnh phúc của mình.
***
01
Người ta nói rằng, ba yếu tố của một cuộc hôn nhân hạnh phúc là: Yêu nhau không rời xa, có đứa con kết tinh từ hạnh phúc và một ngôi nhà ấm áp.
Trong một cuộc hôn nhân , cặp đôi nào có đủ 3 yếu tố đó thì sẽ chung sống hạnh phúc. Họ vui vẻ về thể xác và tinh thần, cảm thấy thoải mái. Dù đôi khi gia đình mâu thuẫn thì cũng giải quyết nhanh chóng.
Hôn nhân là chuyện hai người quen nhau, yêu nhau, về chung một nhà. Những cặp đôi không có nền tảng tình cảm chỉ như người xa lạ ở trọ cùng chỗ mà thôi.
Thực tế, trong hôn nhân, điều mà phụ nữ mong mỏi nhất chính là sự gần gũi, quan tâm của đàn ông. Dù anh ta nghèo, không một xu dính túi nhưng anh ta biết quan tâm phụ nữ và thực sự chiếm được trái tim của cô thì đàn bà sẽ theo họ cả đời.
Nhưng đôi lúc đàn ông vẫn luôn gây thất vọng bởi vì sự lạnh lùng, vô trách nhiệm của bản thân. Đàn ông như thế chỉ khiến cuộc sống của phụ nữ rơi vào cảnh góa bụa dù vẫn có chồng.
Thúy cưới Phong khá vội vàng chỉ sau vỏn vẹn 2 tháng tìm hiểu bởi vì đã qua tuổi 30. Những kỳ vọng ban đầu của cô vào chồng tan vỡ khi anh ta đòi rạch ròi kinh tế sau khi kết hôn. Điều này khiến Thúy sốc bởi trước đó, Phong vẽ nên viễn cảnh hôn nhân rất khác. Thế nhưng sau khi kết hôn, cô nhận ra chẳng phải chồng thay đổi mà do anh ta che giấu kỹ càng, chỉ sau khi cưới mới bộc lộ hoàn toàn bản chất.
Từ tiền thế chấp mua ô tô, chi tiêu trong nhà cho đến việc đi siêu thị mua đồ hai vợ chồng đều chia đôi toàn bộ. Sau một buổi đi chơi mua sắm, khi về đến nhà, không đầy nửa tiếng chồng đã mang hóa đơn qua để Thúy thanh toán. Nhiều lần như thế, trái tim Thúy nguội lạnh. Thúy tự hỏi tại sao bản thân lại chọn người đàn ông vô lý đến thế này và tại sao mình lại vội vàng kết hôn khi chưa hiểu sâu về đối phương.
02
Phong không phải là một người khó chịu, trong mắt người ngoài, anh ta lương thiện, nhẹ nhàng, biết cách giúp đỡ việc nhà. Thế nhưng càng sống lâu cùng anh, Thúy càng hoảng hốt bởi người chồng có quá nhiều vấn đề.
Dù cho Thúy có làm gì, nếu như không đụng chạm đến kinh tế thì anh ta sẽ không phản hồi lại. Thúy nấu nướng, chồng cứ ăn. Thúy có thành tích mới trong công việc, chồng mặc kệ hay kể cả khi cả hai cãi vã, cô như một khẩu súng liên thanh nói liên tục, Phong như bức tường thành, không một lời đáp trả.
Phong khăng khăng với quan điểm kinh tế chia đều, Thúy trao đổi nhiều lần với chồng vẫn chẳng thành công. Anh ta không nói nhiều, không đưa ra lí do. Khi Thúy òa khóc vì uất ức, anh ta thủng thẳng đáp: "Anh để em toàn quyền nói ra suy nghĩ, anh chẳng có suy nghĩ gì cả".
Câu trả lời đó khiến Thúy chán ngán đến nghẹt thở. Một ông chồng chỉ quan tâm đến việc chia tiền bạc, hoàn toàn không có trách nhiệm với hôn nhân như thế khiến Thúy có cảm giác không hiểu mình kết hôn để làm gì. Cô muốn trao đổi để được giao lưu, bày tỏ suy nghĩ với chồng, xem cuộc hôn nhân này còn cứu vãn được không.
Nhiều người xung quanh lại cho rằng Thúy cưới được ông chồng tốt. Tan sở thì về nhà, sẵn sàng làm việc nhà, cũng biết hỏi han bố mẹ vợ… Song sau tất cả điều đó, anh ta đối xử với Thúy như tượng sáp, chỉ càng làm nổi bật hơn sự vô trách nhiệm.
Hôn nhân trong mắt Thúy đâu phải như thế này. Cô có chồng nhưng như không, ngoài việc tự cáng đáng như hồi độc thân thì còn treo thêm cả sự phiền lòng sâu sắc. Có lẽ, tất cả những thứ đó đến từ việc anh ta không đủ yêu Thúy mà đã vội vàng kết hôn.
03
Nỗi đau sâu sắc nhất một người phụ nữ trải qua trong hôn nhân chẳng phải không có tiền, không có nhà mà là thiếu đi tình yêu, sự săn sóc và tinh thần trách nhiệm của chồng.
Hôn nhân là cả hai người xa lạ về chung một nhà để có thể tạo nên cuộc sống mới, đồng hành cùng nhau vượt qua khó khăn trong đời. Nhưng cuối cùng, anh ta lại khiến cho cuộc sống của vợ như góa bụa, cô đơn, buồn tẻ, phiền lòng vì bỗng đâu cưới về rồi chịu khổ.
Rõ ràng, cô có chồng nhưng lại sống như không. Việc gia đình, chăm lo vun đắp tổ ấm, lo toan cuộc sống hôn nhân đều một tay cô vợ thực hiện.
Trong cuộc sống, có không ít những người đàn ông như vậy. Họ bo bo giữ mình dù đã kết hôn. Họ chỉ quan tâm đến chuyện kinh tế của mình có bị ảnh hưởng hay không còn chuyện xây dựng cuộc sống ai lo thì đi mà lo, mình ra sao cũng được.
Đây chính là một nhát búa đánh lên cuộc hôn nhân, khiến cho nó chẳng sớm thì muộn cũng tan vỡ.
Đàn ông vô trách nhiệm, không muốn đóng góp, không có tinh thần bồi đắp cho tổ ấm thì làm sao giữ được hạnh phúc của mình. Để rồi khi đã mất đi tất cả, họ có hối hận thì cũng đã muộn.
Đây cũng là một bài học lớn cho tất cả phụ nữ. Đừng bao giờ vội vàng khi quyết định kết hôn. Sự tìm hiểu vô cùng quan trọng cho bất cứ ai chuẩn bị bước vào hôn nhân. Đừng có cô đơn rồi cầm nhầm một bàn tay chuyện kết hôn là đại sự cả đời!
Theo Trí Thức Trẻ
Mời xem thêm chương trình:
7 điều cha dạy, muốn nên người thì đừng bao giờ quên | Family Radio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ai nói là tôi không thích cậu?
Cũng không hiểu từ khi nào, tôi bắt đầu vô thức tìm kiếm bóng hình cậu ở bất cứ đâu. Tôi tự hỏi, có phải vì tần suất cậu xuất hiện trước mặt tôi quá nhiều, hay vì một cảm xúc lạ lẫm đang dần nảy mầm mà tôi không thể diễn tả?

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này
Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều, tưởng tượng bản thân mình của những năm về sau sẽ như thế nào, nếu vẫn duy trì nếp sống như hiện tại, có lẽ thời gian mà tâm hồn tôi héo mòn, kiệt quệ cũng sẽ không còn xa nữa.

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng
Tớ không nhớ rõ mình thích anh từ bao giờ. Có thể là từ một lần anh bất ngờ đưa tay ra kéo tớ chạy dưới cơn mưa đầu hạ. Có thể là từ một lần anh lặng lẽ nhường phần quà của mình cho tớ khi tớ khóc vì bị thua trò chơi. Hoặc có thể… tớ đã thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là đến một ngày, tớ mới chịu thừa nhận điều đó với chính mình.

Cậu còn ở Hà Nội chứ?
Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình
5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?
Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên
Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?
Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi
Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…
Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.