Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nơi ấy bầu trời

2021-01-21 01:22

Tác giả:


blogradio.vn - Một ngày, rồi lại một ngày trôi qua, con lớn lên thật nhanh, tuổi thơ lùi dần vào quá khứ; lại khiến chính con vừa bước qua đã thấy nhớ và sẽ nhớ đến mãi sau này.

***

Nhắm mắt lại và suy nghĩ, liệu rằng chặng đường cuộc đời đã qua của con, khoảnh khắc nào là hạnh phúc? Kí ức lướt qua như tước phim quay chậm đưa con về một buổi tối bầu trời đầy sao và ánh trăng dịu nhẹ, cha cõng con trên lưng và mẹ đi bên cạnh. Cha mẹ chuyện trò điều gì đó mà con chẳng hiểu nữa; chỉ là bây giờ xa rồi mọi thứ với con vẫn nguyên vẹn, bình yên và lòng con tràn ngập hạnh phúc. Tuổi thơ được sống trong tình yêu thương của cha mẹ chính là điều may mắn nhất cuộc đời con. Chặng đường con phải bước đi sau này sẽ còn thật dài, nhưng những kí ức êm dịu nơi tuổi thơ sẽ là chốn thân quen, ấm áp, dịu dàng vỗ về trái tim con, cho con thêm hy vọng.

Một ngày, rồi lại một ngày trôi qua, con lớn lên thật nhanh, tuổi thơ lùi dần vào quá khứ; lại khiến chính con vừa bước qua đã thấy nhớ và sẽ nhớ đến mãi sau này. Căn phòng kí túc xá vẫn tràn ngập tiếng nói cười, ngoài kia mọi người vẫn đi lại, tiếng còi xe vẫn inh ỏi và con - dần học cách nghỉ ngơi khi nhìn ngọn cỏ lay nhẹ trong gió, chiếc lá khô quay tròn rồi rơi xuống đất; giọt sương đọng trên lá mỗi sớm mai, bầu trời mỗi chiều hoàng hôn; những giọt mưa nối đuôi nhau rơi trên bầu trời xám xịt hay sắc cầu vồng sau những cơn mưa rào,… Chiều nay vô tình ngang qua cánh đồng lúa nghe mùi hương đồng gió nội; gợi nhớ cái thanh vị mát lành nơi quê nhà mình quá! Không biết giờ này cha đang làm gì nhỉ?

Cha của con cũng giống như bao người cha khác, chẳng bao giờ ồn ã và thật vụng về khi thể hiện sự lo lắng cho con. Giờ đây con lại bất giác mỉm cười mỗi khi nhớ về những kí ức bên cha. Trong “Nếu biết trăm năm là hữu hạn” của Phạm Lữ Ân có viết: “Ai cũng có thể dạy một cậu bé đá bóng và vẽ tranh. Ai cũng có thể đọc cho cậu bé nghe một cuốn sách hay kể chuyện trước khi ngủ. Ai cũng có thể trả lời những câu hỏi ngây thơ, tò mò và không ngừng nghỉ của cậu. Nhưng đó sẽ là những giây phút thần tiên nếu nó được một người cha thực hiện”. Và con, từ lúc nào đã học cách trò chuyện với cha, là những thắc mắc của con về cuộc đời mà con chưa từng biết. Bài học mà cha cho, con sẽ mãi khắc ghi. Là người đã cố gắng để con hiểu vì sao mình phải sống, phải phấn đấu, phải tiến về phía trước.

“Những đứa trẻ không phải cứ tự mình lớn lên được, vậy tại sao luôn nghĩ rằng chẳng ai hiểu mình, rằng mình cô độc trong chính căn nhà của mình? Khi con làm bất cứ điều gì gây hại cho bản thân có nghĩ đến cha mẹ? Con không nên và không được cứ một mình ôm trọn những tâm tư đầy mâu thuẫn của mình, đừng tự nhốt mình trong chính những suy nghĩ đó, con hãy chia sẻ để mọi người hiểu con và con cũng hiểu hơn về mọi người…”

Và cứ như thế mỗi ngày khi trong con lớn lên, lại cảm thấy ấm áp vô cùng bởi Người đã luôn cạnh bên, đứng sau quan sát và cả đời hy sinh vì chúng con. Là người chẳng cần sang giàu hay sự nghiệp, chẳng cần gì ngoài việc con luôn được bình an. Cảm ơn cha đã vượt qua nỗi buồn của chính mình để vững vàng đứng sau là chỗ dựa vững chắc, ấm áp của chúng con…

Chiếc xe máy màu xanh bầu trời của cha,

Mua từ hồi con còn ngồi lọt thỏm phía trước

Người chở con qua hết bao kì thi,

Qua hết những tháng năm tuổi học trò.

 

Con bây giờ ngóng trông mãi ngày về,

Cha đón con khi trời còn mờ sương,

Và con vẫn là đứa trẻ ấy,

Thích ngồi sau ôm chiếc bụng to tròn của cha.

 

Không khí sớm mai lẫn chút se lạnh,

Chiếc xe rẽ sương chạy chầm chậm,

Lặng nghe con kể vài mẩu chuyện ngây ngô.

Từ bao giờ cha đã quen vào bếp,

Hâm sẵn cho con mấy món mà con thích.

 

Ngủ dậy hé mắt thấy căn phòng mình,

Ngoài khung cửa vườn cam vàng đung đưa

Chờ con về thì vừa kịp chín

Ngọt lành mãi tình yêu thương của người.

Hãy luôn thật mạnh khỏe và bình an!

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Thanh xuân này con đã nợ cha mẹ thật nhiều | Family Radio

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

“Sau cơn mưa trời lại sáng”

“Sau cơn mưa trời lại sáng”

Và anh để tôi yên thật. Anh không thèm liên lạc nữa, tôi thì cứ vùi mình như thế trong mớ hỗn độn mà có lẽ do chính tôi gây ra cho chính mình.

Bông hồng đỏ

Bông hồng đỏ

Chị giống mẹ, thà chịu đựng chứ chưa bao giờ một lần than với người khác. Nhưng làm như thế làm gì? Rồi đến một ngày khi không kiềm chế được sẽ còn như thế nào, hay người chưa từng dám tin bất cứ ai để có thể nói với họ? Một số người phụ nữ, thà cam chịu lại thay vì than vãn, tại sao lại không dứt khoát?

Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?

Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?

Có người chỉ cần một mái ấm gia đình trọn vẹn, có người chỉ cần cơm ăn ba bữa, đủ quần áo mặc, có người chỉ cần tiền, rất nhiều tiền, sống vì công việc, sự nghiệp, niềm đam mê của họ,… Với họ đó là hạnh phúc nhưng có những người chỉ cần được sống.

Tháng tám và em

Tháng tám và em

Và làm sao anh biết được, rằng chỉ cần nhìn thấy anh thì cũng có thể khiến em vui vẻ cả ngày. Em đã mắc kẹt trong vùng mộng ảo em tự vẽ ra cho mình, em đã tự tạo cho mình một chuyện tình không có thực.

Khi con đã lớn khôn

Khi con đã lớn khôn

Con từng hi vọng khi lớn lên sẽ nghỉ học để kiếm tiền phụ giúp ba mẹ. Nhưng ba mẹ ngăn cản không muốn con bỏ lỡ việc học. Ba mẹ chỉ cần anh em con được ăn học đàng hoàng là ba mẹ cũng vui lắm rồi.

Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...

Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...

Tôi không nhớ rõ nữa, bởi trái tim tôi biết đều sẽ là án chung thân, hoặc là được giữ cậu bên mình trọn đời, hoặc là mối tình của tôi sẽ tan vỡ không còn níu kéo được. Đôi mắt của kẻ si tình chỉ đẹp khi không cần hồi đáp. Nhưng tôi cần một câu trả lời.

Mạnh mẽ bước qua quá khứ

Mạnh mẽ bước qua quá khứ

Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.

Đừng kết thúc, em nhé!

Đừng kết thúc, em nhé!

Kết thúc và chấp nhận sự thật có lẽ là điều duy nhất tôi có thể ngay lúc này phải không? Nếu thật vậy, chào Yên, tôi đi, đi đâu thì tôi chưa biết, nhưng cuộc sống này khiến tôi muốn buông xuôi thật rồi. Dù thế tôi vẫn còn chút niềm tin nào đó, tôi mong, mình vẫn sẽ có thể quay lại, để kể cho Yên về thành công của chính mình.

Yêu lại từ khởi đầu mới

Yêu lại từ khởi đầu mới

Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.

Có một mùa nhớ thương

Có một mùa nhớ thương

Một mùa thu vừa chớm Có màu nắng chơi vơi Có màu vàng hoa cúc Có lá rơi ngập ngừng.

back to top