Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Những ngày không còn cha

2022-10-28 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Cha cũng luôn là người cỗ vũ, động viên tôi nhiều hơn ai hết. Khi là sinh viên đi học xa nhà, Cha luôn gọi hỏi tôi bằng một câu hỏi quen thuộc thân thương giọng Nghệ “Khi mô về rứa con?”.

***

Dẫu biết rằng, ai rồi cũng sẽ phải tuân theo quy luật của vạn vật nhân sinh, quy luật của “Sinh”, của “Lão”, của  “Bệnh”, rồi của “Tử”. Dẫu biết rằng, cuộc sống vốn dĩ thật vô thường, có thể sớm còn và tối thì đã mất… ấy vậy mà gần ba năm qua, kể từ ngày Cha ra đi, tôi đã vô cùng nhớ thương và trống vắng.

Cha tôi ra đi ở tuổi 73 vì căn bệnh ung thư phổi. Năm đó, dịch Covid bùng phát khắp nơi, vì thế ngày Cha mất cũng hạn chế người tiễn đưa phúng viếng. Những ngày cuối đời là những ngày Cha vật lộn với bao cơn đau, bất kể ngày hay đêm. Dù đã chuẩn bị tâm lý cho thời khắc đó, thời khắc Cha sẽ rời xa cõi tục thế trần, tôi vẫn thấy mình suy sụp, khổ đau, tôi như một kẻ vô hồn, và tôi đã từng… không thiết tha bất kỳ điều gì nữa…

Lúc sinh thời, Cha tôi là một người thầy lớn của tôi. Cha là một trí thức, ông thường đọc cho tôi nghe rất nhiều câu chuyện, thơ ca; nhưng nhiều nhất vẫn là Thơ Tố Hữu, thơ về Đảng, Bác Hồ. Cha cũng dạy tôi đọc nhiều câu đàm thoại tiếng Trung, và cả những đoạn trích dài của Ngũ Kinh, Nho giáo. Tôi thuộc làu làu từng câu, từng chữ đó, để rồi khi lớn lên, dù thời gian có mòn phai bao lối cũ, bao dấu chân xưa, thì những lời Cha dạy, tôi vẫn còn ghi nhớ như in trong ký ức của mình.

Cha cũng luôn là người cỗ vũ, động viên tôi nhiều hơn ai hết. Khi là sinh viên đi học xa nhà, Cha luôn gọi hỏi tôi bằng một câu hỏi quen thuộc thân thương giọng Nghệ “Khi mô về rứa con?”. Cha rất thích trà Thái Nguyên, thứ Trà có vị uống đậm đà, hay những gói Trà cung đình Cố đô thanh mát. Thế nên tôi cũng rất thích được mua biếu Cha những đặc sản này. Khi biết tin tôi về, Cha luôn vội vã ra ngõ làng thật nhanh để đón, mặc cho lúc đó là mưa nắng, hay là lúc lãnh lẽo đêm đông.

Giờ đây, mỗi khi trở về nhà, về quê hương là ký ức tuổi thơ gắn với bóng hình Cha lại hiện lên trong tôi, như thể đó mới là ngày hôm qua. Lối nhỏ, đường xưa, cây tre già vẫn còn nguyên chốn cũ. Gốc bưởi bao năm vẫn sum suê trĩu quả sai cành. Cây khế nơi góc vườn Cha trồng năm ấy, giờ vẫn bấy nhiêu quả ngọt vàng ươm. Dãy cây xoan già vẫn còn líu lo chim hót. Thềm cũ, sân xưa, mọi vật vẫn còn đang ở đó, chỉ khác là mái nhà đã thiếu vắng bóng hình Cha, bóng hình gầy guộc, khắc khổ, thân thương. Không còn Cha, tôi mất đi một chỗ dựa tinh thần lớn lao, một người thầy lớn, một tình thương yêu lớn.

Nhưng hơn hết cả mọi điều, tôi mong ai đó trong chúng ta nếu còn cha còn mẹ, chúng ta hãy cứ thương yêu, hãy cứ thăm nom, đừng chần chừ hôm nay Hiếu kính: Dù đó là tấm bánh gói quà nho nhỏ, dù đó là những lần vội vã về thăm, ăn cùng mẹ cha bữa cơm đạm bạc hay hít hà lên mái tóc đã pha sương, nhuốm màu thời gian của cha của mẹ; tất cả đó sẽ là những điều lớn lao vô giá. Vì mẹ cha là Phật, là Tiên của mình, nhờ huyết mẹ, tinh cha, nhờ công ơn sinh thành dưỡng dục, mà chúng ta đã nên người, khôn lớn. Vì mẹ cha rồi cũng sẽ như trái “chuối chín cây”, cứ già đi theo tháng năm mà không đợi chờ chúng ta đủ thành đạt, đủ sang giàu.

Còn mẹ cha, là còn những bông hồng. Còn mẹ cha, là còn những điều may mắn và hạnh phúc!

© TUỆ LÂM - blogradio.vn

Bài tham gia cuộc thi viết Đổi thay. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn thích, để lại bình luận và chia sẻ lên mạng xã hội. Mời bạn tìm hiểu thông tin về cuộc thi viết tại đây.

Mời xem thêm chương trình:

Đêm nằm nghe câu chuyện của mẹ | Family Radio

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

back to top