Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những mảnh đời

2013-07-31 08:06

Tác giả:


Cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể - Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận, phản hồi tại box phản hồi cuối bài viết hoặc chia sẻ đường link bài viết này đến bạn bè của bạn - 2 giải bài viết yêu thích nhất cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể được hệ thống tính tự động dựa trên lượt xem và bình luận bài viết (Bạn đọc theo dõi qua box Đọc nhiều nhất/Bình luận nhiều nhất tại trang chủ blogviet.com.vn)

Trời lại tiếp tục đổ mưa. Mưa nặng hạt, gió và sấm chớp làm cho dòng người càng thêm hối hả. Họ hối hả không chỉ vì cơn mưa mà còn vì bữa cơm tối ấm nóng đang chờ họ ở nhà. Ông lão ngồi thu mình dưới mái hiên ngắm dòng người qua lại. Chốc chốc ông lại đưa hai bàn tay mình lên miệng, thổi vào đấy một làn hơi ấm nóng, rồi xoa xoa hai tay vào nhau, xong rồi ông tiếp tục khoanh hai tay ôm lấy hai đầu gối của mình. Cứ mỗi lần có một người đi ngang qua ông lão liền ngước lên nhìn với vẻ mặt hân hoan và đôi mắt sáng rực. Miệng thì nói mỗi một câu quen thuộc trong khi hai tay giơ cao cái chén đã mẻ và củ rích.


Ông lão vẫn tiếp tục ngồi đó trông chờ từng lượt người đi qua trong khi cơn mưa vẫn tiếp tục kéo dài. Đã hai ngày ông lão không ăn gì, vừa lạnh, vừa đói, vừa cô độc. Trước đây, nhiều lần ông lão định tìm đến cái chết như một sự giải thoát nhưng dường như có một điều gì đấy nơi trần thế này đã níu kéo ông lại nhưng hôm nay thì khác, có lẻ sức chịu đựng của ông đã cạn kiệt, ông không còn thấy có điều gì đáng để cho ông có động lực mà tiếp tục cố gắng. Giờ ông đã hiểu thêm nhiều thứ, những thứ mà trước đây ông đã ngộ nhận. Người tốt thì ít còn kẻ giả nhân, giả nghĩa thì rất nhiều, họ có thể bỏ ra một số tiền khổng lồ để ủng hộ các quỹ từ thiện nhưng không thể bỏ ra mấy đồng bạc lẻ để giữ lại mạng sống của một ông lão ăn mày, rách rưới như ông. Tại sao có những người thì rất giàu, tiền chất như núi xài cả đời cũng không hết, còn người thì “nghèo rớt mồng tơi”, phải ôm bụng đói và không một xu dính túi như ông. Càng nghĩ ông càng thêm thất vọng và mất nềm tin vào cuộc sống. Cuối cùng, ông lão quyết định buông xuôi, có lẽ với ông bây giờ, chết đi thực sự là giải thoát. Nghĩ đến đó, ông lão nằm xuống, co mình, nhắm mắt lại và đếm từng hạt mưa rơi.


an xin

-    Ông ơi!...Ông gì ơi!...


Ông lão giật mình, mở mắt ra…một cô bé chừng mười tuổi đang cúi người xuống gần ông, hai mắt mở to, chớp chớp liên hồi. Nhìn thân hình bề ngoài của cô bé ông có thể đoán chắc số phận của cô bé cũng giống như ông. Ông mỉm cười đáp lại nhưng không nói gì, cô bé ngồi xuống bên cạnh ông thỏ thẻ:


-    Ông ơi! Sao ông ngủ ở đây vậy? Ông có đói không? Con biết ở đằng kia có một cái nhà, người ta cho mình ăn cơm mà không cần trả tiền đó, hai ông con mình lại đó ăn đi


-    Nhưng ông không đi nổi nữa…


-    Để con cõng ông cho, con mạnh lắm ông nhìn nè!


Vừa nói cô bé vừa cong tay phải của mình lên, hệt như những vận động viên thể hình đang tạo dáng, chỉ khác là tay cô bé thì gầy trơ xương và đen nhòm. Ông lão bật cười, dường như mọi phiền muộn của ông đều tan biến…


-    Ha ha! Ông nói chơi thôi. Ông còn đi nổi mà!


Hai ông cháu lặng lẽ bước đi bên nhau giữa dòng người tấp nập. Mưa cũng đã tạnh, chỉ còn vài tia chớp lâu lâu lại lóe lên như soi đường cho ông lão và cô bé tội nghiệp.


•    Bài dự thi của Nguyễn Thị Kim Nhờ - <nhoxinh94agu@>


Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

back to top