Nhớ sắn
2020-01-10 01:24
Tác giả: Ngô Hải
blogradio.vn - Chiều đi ngang qua phố, thấy chiếc xe hàng rong chất đầy sắn, những khúc sắn xinh xinh bở tơi, lấm tấm những vụn cùi dừa trăng trắng nghi ngút nóng. Chỉ thấy thơm thơm nhàn nhạt, lại nôn nao nhớ sắn xưa…
***
Nhớ gì không nhớ, lại nhớ sắn. Nhà hồi đó ở tít sâu trong xóm nghèo, kế bên chân đồi. Sườn đồi nghiêng nghiêng, nắng như đổ lửa, cỏ cháy nghi ngút, khói vấn vít thơm thơm. Mồ hôi ròng ròng, cha gầy hom hem ngồi bên gốc cây cháy xém rít thuốc lào, mắt ánh lên nhìn đất, mẹ lom khom đặt từng hom sắn, dáng liêu xiêu trong nắng chiều. Một buổi đi học về, thấy xanh xanh cả vạt đồi nhem nhuốc hôm nào. Quăng dép chạy ù lên, đất tơi mát lạnh chân, cây sắn đã mọc ngang đầu gối, xanh mướt mát. Thế rồi cũng quên ngay, lại mải miết với những trò chơi bất tận cùng đám trẻ thò lò mũi xanh trong xóm.
Bất chợt một hôm thấy con bé hàng xóm hí húi ngồi đan những cọng lá hồng hồng, tay nó gập lên gập xuống thoăn thoắt, loáng cái đã thành một tòa bảo tháp đẹp mê hồn. Cây sắn đã cao quá đầu từ lúc nào, những cọng lá hồng hồng tươi rói rực lên từng mảng dưới vòm lá xanh. Năm ấy hình như đói lắm. Cả anh và chị đang học đại học bỗng một hôm thấy khoác ba lô về nhà nghỉ dài dài. Buổi tối cha ngồi trầm ngâm bên ấm trà. Mẹ thở dài lo lắng.
Nghe lõm bõm người lớn nói chuyện nhà trường phải cho sinh viên về nghỉ tự túc ba tháng vì hết gạo… Những ngày sau đó, thấy cả nhà suốt ngày hì hụi trên đồi, nghi ngút mùi cỏ cháy, hom sắn vứt ngổn ngang. Rồi một hôm lại bắt gặp con bé hàng xóm tha thẩn chơi trên đồi, nhe răng sún khoe những tòa bảo tháp bằng cọng sắn hồng hồng, nói sau này tao sẽ làm công chúa sống trong lâu đài này…
Ngước nhìn lên thấy cả đồi sắn đã xanh um từ lúc nào. Sắn độn trong nồi dường như cũng nhiều hơn mọi ngày. Mẹ thường lấy đũa gạt gạt, lựa những chỗ nhiều cơm vun riêng ra một góc, nói thương thằng út gầy gò. Sắn luộc, sắn duôi, bánh sắn, canh sắn… Chỗ nào cũng thấy sắn. Lá sắn loang loang trên nong tằm đang kỳ ăn rỗi. Bát canh cá đồng nấu đọt sắn muối ngọt lừ. Hàng rào sắn có con bé hàng xóm mắt đen tròn vạch lá dòm sang toe toét khoe tao sắp làm công chúa ...
Nhớ thương là thế, nhưng có nhiều người mấy chục năm sau vẫn còn sợ mùi sắn, sợ cái mùi gian nan cơ cực một thời. Chiều đi ngang qua phố, thấy chiếc xe hàng rong chất đầy sắn, những khúc sắn xinh xinh bở tơi, lấm tấm những vụn cùi dừa trăng trắng nghi ngút nóng. Chỉ thấy thơm thơm nhàn nhạt, lại nôn nao nhớ sắn xưa…
© Hải Ngô – blogradio.vn
Xem thêm: Mệt quá thì mình về quê...
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?