Nhớ mùi nhà quê
2017-06-16 01:14
Tác giả:
Sài Gòn cái gì cũng vội vã, ồn ào, chẳng giống như quê tôi, nhẹ nhàng và chân tình. Có lẽ cái suy nghĩ của một đứa con gái tỉnh lẻ như tôi hơi tiêu cực ấy nhỉ? Tôi cứ sợ cái xa hoa của mảnh đất nơi đây. Tôi sợ cái sự hào nhoáng, bóng bẩy của tất cả mọi thứ thuộc về nơi này. Mẹ vẫn hay dặn dò tôi là phải biết giữ lấy cái thân, nơi xa đất khách mẹ chẳng thể nào theo tôi mà lo lắng như ngày bé được. Đấy là mẹ vẫn hay lo vậy thôi, chứ tôi cũng đã 20 tuổi đầu rồi mà, tôi cười khì, bởi tôi biết đấy là mẹ thương tôi đó, với mẹ thì con nào cũng vẫn là bé bỏng mãi thôi.
Tôi đi là để trải nghiệm, đi để học thêm nhiều cái mới, đi để cuộc sống mẹ con tôi thay đổi hơn ngày trước. Có những chiều ngồi trên xe buýt, dọc theo những con đường lớn của thành phố mà lòng tôi nhớ nhà quá đỗi.
Sài Gòn với những bữa cơm vội vàng cho kịp giờ lên lớp, những đêm dài thức trắng để kịp hạn nộp công việc được giao. Hay những lúc yếu lòng rồi lại tự mình lau vội đi dòng nước mắt mặn đắng đang cố tuôn trên má tôi mỗi khi nghĩ đến mẹ, đến cha, đến mọi thứ phía trước kia đang cần tôi gánh vác.
Những ngày này Sài Gòn cứ mưa như trút nước, mưa dai dẳng, mưa hoài không thôi, một cú điện thoại mẹ gọi đến, quê nhà cũng mưa và mẹ lo lắng không yên nên phải gọi. Mẹ vẫn ân cần như những ngày tôi còn bé.
Rồi tôi chợt thèm bữa cơm chiều dưới ánh đèn điện nhòe, có cơm nóng canh ngon, có cái mùi nhà quê mà tôi luôn nhớ. Tôi thèm ngồi tựa lưng lên gối rồi xem ti vi với mẹ. Thèm mỗi tối cha đi nhậu về cố mua cho hai mẹ con những ly chè béo ngậy. Chiều Sài Gòn chợt nhớ quê xa mà canh cánh trong lòng mong nhanh năm hết tết đến để sum vầy.
Mẹ tôi nói đúng, ở cái nơi thị thành kiêu sa này người ta không dễ chân thành với mình đâu con à. Ở đây là cuộc tranh đua để lo cơm áo gạo tiền, vì thế họ vội, họ nhanh, họ tất bật với nhiều nỗi lo toan. Nhưng mẹ à, lời mẹ dặn trước lúc đi vẫn luôn là động lực để mỗi khi nhớ nhiều tôi lại tiếp thêm sức mạnh mà sống tốt cho ngày mai. Dẫu nơi đây vẫn có những người thật lòng tốt với tôi, họ thật lòng giúp tôi khi tôi cần, nhưng đôi khi tôi vẫn thấy trống rỗng, tôi thèm sà vào lòng mẹ như ngày bé để mẹ vỗ về. Chợt, khóe mắt tôi lại cay xè...
© Steady Girl – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.