Nhớ bữa cơm chiều tất niên
2018-02-13 01:30
Tác giả:
Tôi tin chắc rằng ai trong mỗi chúng ta cũng không thể nào quên và luôn trông đợi bữa cơm tất niên sum họp với gia đình. Đặc biệt đối với những người con xa xứ thì nỗi nhớ lại lớn gấp nhiều lần khi những ngày cuối năm đang đến. Bởi đó khoảnh khắc quá thiêng liêng đối với mọi người vì đây là buổi họp mặt cuối cùng của năm cũ, ôn lại những vất vả, buồn vui để chuẩn bị sang một năm mới tràn đầy hi vọng.
Đối với đại gia đình tôi, cứ đúng ngày 28 tháng chạp thì các anh chị em lại sắp xếp công việc để cùng về với ba mẹ sửa soạn bữa cơm tất niên trong sự vui vẻ và ấm cúng. Nào là bánh tét ba mẹ vừa nấu chín chưa kịp vớt ra và làn khói cay mắt tỏa ra từ bếp than vẫn còn âm ỉ cháy; nào là dưa món, củ kiệu, dưa hành chua ngọt chị vừa mới làm xong... tất cả được bày lên bàn thờ để thành kính mời ông bà tổ tiên về cùng nhau ăn bữa cơm tất niên cùng với gia đình. Ba mẹ, anh chị em, con cháu chuyện trò, hỏi han, vui đùa rôm rả...
Trong bữa cơm chiều tất niên ấy, nhìn vào ánh mắt hiền từ của ba mẹ, anh chị em chúng tôi hiểu được niềm vui của ba mẹ khi các con đứa nào cũng đã khôn lớn trưởng thành và các cháu đều ngoan hiền khỏe mạnh. Với tôi cho dù cả năm với vất vả lo toan nhưng khi cuối năm về bên ba mẹ, bưng bát cơm nóng hổi thấy lòng mình bình yên kì lạ, mới thấy hạnh phúc từ gia đình thật giản dị nhưng lại ngọt ngào và chân thành biết bao. Mới thấy vòng tay yêu thương của những người thân trong gia đình luôn rộng mở và thoải mái nhất để ta trở về sau mỗi chuyến đi của cuộc đời.
Mỗi người con của ba mẹ như là những con chim non. Khi chim non vừa mới nở, chim mẹ hằng ngày phải tung cánh bay đi kiếm mồi; khi gặp những trận mưa to, bão lớn – chim mẹ phải tung cánh ấp ủ chở che. Cho dù khi chim con đã trưởng thành và đủ lông đủ cánh. Sẽ bay đi khắp bốn phương để kiếm sống, để thỏa sức vùng vẫy trong bầu trời mênh mông, nhưng cánh chim nào rồi cũng mỏi, cũng gặp những trận cuồng phong bão táp, và lúc nào cũng nhớ mình đang ở chốn xa quê, đang xa vòng tay của cha mẹ. Và lại nhanh chóng hối hả bay về tìm chỗ nương náu bình yên nhất nơi mình đã sinh ra. Đó là gia đình.
© Lê Quý Hoàng – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.