Nghệ nhân mù kinh doanh cây cảnh
2012-12-10 17:10
Tác giả:
Bình chọn bài viết bằng cách nhấn vào nút Chia sẻ (share) lại nội dung thông tin dẫn lại bài viết này tại FanPage của Blog Việt
Bài dự thi Cuộc sống vẫn tươi đẹp - Chơi cây cảnh là nghề lắm công phu, người bình thường chăm sóc đã khó, huống chi người khiếm thị. Thế mà ông Trần Văn Đàm (ở 91/5 kiệt 20 Lê Đình Chinh, TP Huế) đã biến điều dường như không thể thành hiện thực. Hơn thế, ông còn làm giàu từ chính nghề này. Bị thương tật 85%, mù cả hai mắt, tay trái cụt hẳn, tay phải cụt ngón trỏ và cái do bom kẻ thù còn sót lại, người gầy gò ốm yếu nhưng cuộc đời và tâm hồn của ông Đàm không hề bi quan, ông luôn phấn đấu bằng nghị lực để được sự tôn trọng của mọi người.
Sinh ra và lớn lên ở một vùng quê quanh năm đối mặt với cái nghèo, gia đình đông anh em lại quá nghèo, đang tuổi thanh xuân, ông Trần Văn Đàm thầm nhủ phải làm cái gì đó để thay đổi cuộc đời mình. Năm 1981, ở tuổi 24, cùng nhiều thanh niên khác trong làng, ông Đàm đi khai hoang vùng kinh tế mới. Nhưng tai nạn ập xuống, một quả bom Mỹ còn sót lại trên vùng đất hoang ngày ấy đã vĩnh viễn cướp đi của ông đôi mắt, bàn tay trái và 2 ngón bàn tay phải. Đối với một thanh niên đang trong lứa tuổi tràn đầy sức sống, tưởng không có nỗi đau nào bằng. Nhưng ông Đàm đã vượt qua mặc cảm, đứng dậy bằng chính đôi chân của mình. Không muốn trở thành gánh nặng cho gia đình, ông quyết định đến Huế kiếm sống bằng nghề hát rong. Tiếng hát ẩn chứa nhiều nỗi niềm của ông đã lay động lòng người và nhờ thế ông có thể sống qua ngày. Và cũng trong quãng thời gian này, ông đã gặp người phụ nữ của đời mình - một người vợ hiền thảo, chịu thương chịu khó, sẵn sàng sẻ chia những cực nhọc khốn khó của cuộc đời.
Ông Trần Văn Đàm đang chăm sóc vườn cây cảnh của mình
Nhớ lại ngày xưa được xem nhiều nghệ nhân trong làng uốn cây cảnh, làm hòn non bộ khiến ông một thời mê mẩn, ông quyết định thử sức. Người thương ông thì ái ngại, người khác thì bảo ông... khùng. Chơi cây cảnh đòi hỏi người chăm sóc phải có một cái nhìn tinh tế mới mong tạo ra những thế cây nghệ thuật, độc đáo. Với một người tật nguyền như ông, chuyện chơi cây cảnh quả là... không tưởng. Thế nhưng, nghĩ là làm cho bằng được, ông bỏ ngoài tai những lời dị nghị chê bai. Những ngày đầu, ông lấy xà beng đi đào gốc mưng cổ thụ về trồng. Ông hý hoáy đào, dò dẫm từng bước, sờ gốc cây nào sần sùi là đào cật lực bằng bàn tay chỉ còn ba ngón. Những ngón tay còn sót lại của ông đã bao lần tứa máu vì bị gốc cây đâm. Không nhìn thấy, ông đem về nhà toàn gốc cây tạp. Ai cũng cười. Ông không tự ái, nói vợ đi hái lá mưng về, rồi ông cũng phân biệt được các loại lá khác nhau. Ông còn tự đúc chậu để trồng cây.
Hằng ngày, ông lân la khắp hang cùng ngõ hẻm để học hỏi kinh nghiệm. Có sách hướng dẫn trồng cây cảnh ông nhờ người đọc cho nghe để học tập. "Tui quyết chí làm giàu cho con cái bằng cách khác người ta. Người lành chơi cây cảnh là đương nhiên. Tui mù chơi cây cảnh thì gặp nhiều cái khó, nhưng khó mấy tui làm cũng được. Họ trồng mỗi cây một tiếng, tui trồng một buổi cũng không chi!"- ông quả quyết. Kiên trì mãi rồi cũng làm được, ông mạnh dạn vay vốn ở hội người mù thành phố Huế để lập vườn kinh doanh. Từ tay trắng, bây giờ vườn cây của ông gồm mai, sung, mưng, bonsai... có giá trị đến hàng trăm triệu đồng. Bây giờ thì ông đã thành người có tiếng trong giới chơi cây cảnh ở Huế. Chuyện ông Đàm chơi cây cảnh, theo nhiều người là "đã làm cho người thường sáng mắt khâm phục".
Vợ ông Đàm - bà Nguyễn Thị Phước hiện làm tạp vụ, dọn dẹp, quét rác ở Nhà Văn hóa Huế. Thời gian rảnh rỗi bà đi thu gom phế liệu cân cho đại lý cùng chồng vực gia đình lên. Ông bà có hai con, một trai một gái, cả hai đều học giỏi nhưng vì hoàn cảnh, nên đã tình nguyện ở nhà đi làm giúp bố mẹ và các con ông hiện nay đã chịu khó theo học nghề. Ba năm trở lại đây, việc kinh doanh trở nên khó khăn, tiền bán cây cảnh phải trả nợ cho hội người mù Thành phố Huế. Hiện nay ông Đàm còn gặp nhiều khó khăn nhưng ông rất lạc quan “ Tui vẫn tin ở phía ngày mai, bởi hai vợ chồng tui có hai đứa con chịu thương chịu khó và hết sức hiếu thảo”.
Nghị lực của vợ chồng ông Đàm khiến nhiều người nể phục. Tôi cầu mong cho ước vọng và niềm tin của ông trở thành hiện thực
- Gửi từ Trương Văn Thìn email flyingdragon2902@
Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.
Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?