Nếu muốn khóc, hãy tựa vào vai tớ!
2017-06-12 01:22
Tác giả:
Nghe bài hát Cry on my shoulder - Super Star
Tặng Q. - Thiên thần của tớ!
Có những chuyện của quá khứ, cứ tưởng là đã qua rồi, nhưng chỉ cần một lay động nhỏ, chẳng hạn như một giai điệu bài hát năm đó chúng ta cùng nghe, thì câu chuyện năm đó lại ùa về sống động như thể mới hôm qua. Và dĩ nhiên niềm thương nỗi đau ấy cũng chân thật đến xe lòng. Thôi thì... cứ khóc đi!
Tháng mười hai năm ấy gió lạnh. Trên lan can tầng hai, chỗ phóng tầm nhìn ra rất xa con phố nhỏ và khoảng trời hình bầu dục ấy, Q. tựa đầu vào vai tôi nhẹ bỗng. Vai cậu ấy chùng xuống, cơ thể gầy gò, xanh xao và tàn lụi đến mức tôi không dám nhìn thẳng vào cậu, vào ánh mắt khiến người ta xúc động ấy.
Đã hai tháng kể từ khi cậu bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư tủy và phải cắt bỏ cái chân mang khối u ấy. Q. vẫn vậy, vẫn gương mặt đẹp trai siêu cấp, vẫn khóe miệng biết cười, vẫn mạnh mẽ, vẫn tin rằng cậu sẽ chiến thắng lưỡi dao của tử thần. Nhưng không, khối u nhanh chóng di căn lên não và... cậu có thể rời xa tôi bất cứ lúc nào. Tôi biết cậu ấy đang rất đau khổ. Chút tự tin, niềm hy vọng nhỏ nhoi cuối cùng đã bị dập tắt. Chẳng còn đôi chân kiêu hãnh ngày nào từng cùng tôi chạy băng băng trên dãy hành lang dài; từng luồn lách giành quả bóng trên sân cỏ; từng nhún nhảy với những điệu hiphop của riêng cậu; và từng dạy tôi đuổi bắt những cơn mưa;... Nhìn vệt bóng đôi chân của tôi và chân phải của cậu đổ dài trên vách nhà- chỗ có nụ tầm xuân cậu thích đang rung nhẹ trong tiết trời đông lạnh ấy, tim tôi bỗng quặn lại, khóe mắt tự nhiên cứ thế nhòe đi.
Q. vén tay áo lên chỉ cho tôi vết cắt còn chưa kịp lành cậu dại dột gây ra trong phút yếu lòng, miệng cậu cười nhưng đôi mắt chẳng thể giấu nổi nỗi đau của kẻ bị thần chết trêu ngươi. Tôi khóc nấc lên. Cậu ấy bảo tôi đừng khóc vì khóc là dấu hiệu của sự yếu đuối. Cậu vẫn ấy bảo tôi hãy là một chiến binh dũng cảm. Giọng cậu ấy yếu ớt hẳn, thoảng trong gió mùa đông năm ấy có mùi mặn chát. Tôi thôi khóc, nhét vào tai cậu một chiếc headphone, Q. khẽ ngọ đầu rồi lặng đi trong tiếng nhạc...
"If the hero never comes to you
If you need someone you're feeling blue
If you wait for loving when you're alone
If you call your friends nobody's home
You can run away but you can't hide
Through storm and through the lonely night
Then I show you there's a destiny
The best thing in life
They aren't free..."
Chưa bao giờ tôi thấy Q khóc. Ít nhất là trước mặt một đứa bạn thân như tôi. Mười lăm năm qua cậu luôn hoàn thành xuất sắc sứ mạng bảo vệ một đứa con gái mít ướt như tôi. Thế nhưng tôi biết, dù có mạnh mẽ bao nhiêu, cậu ấy vẫn chỉ là một cậu bé 15 tuổi. Cậu và cả tôi còn quá trẻ để chịu đựng nỗi đau này. Giờ đây, Q cố tỏ ra mạnh mẽ, nhưng chẳng thể giấu nổi trái tim tổn thương bên trong cậu. Q, cậu ấy tự ti về đôi chân không lành lặn này, cậu ấy sợ cả thế giới xa lánh cậu. Thế mà những ngày cơn đau hành hạ, cậu đã hét lên rằng cậu chẳng cần đôi chân này nữa, cứ cắt bỏ đi, chỉ cần cậu được sống. Cậu bảo cậu giờ thật vô dụng, sẽ chẳng ai cần cậu, nhưng cậu đâu biết rằng vẫn còn có tôi, ở đây, nắm chặt tay và cho cậu dựa vai mà khóc. Tôi thật lòng muốn cùng cậu gánh nỗi đau ấy, muốn cậu ngả đầu lên vai tôi khóc chứ không phải chịu đựng một mình như thế.
"But if you wanna cry, cry on my shoulder
If you need someone who cares for you
If you're feeling sad your heart get's colder
Yes i show you what will love can do.."
"Phải! Nếu lòng cậu muốn khóc
Hãy ngả đầu lên vai tớ mà khóc
Nếu cậu cần một người thực sự quan tâm đến cậu
Nếu lòng cậu buồn... con tim cậu giá lạnh...
Nếu bầu trời với cậu chỉ một màu tăm tối...
Hãy cho tớ hay...
Bởi (tớ tin) nơi nào đó trên thiên đường là chỗ của chúng ta
Dù với cậu nơi ấy có ngàn xa, xa lắm
Hãy gọi tên tớ, tớ sẽ giúp cậu đến nơi ấy... cùng tớ!"
Tôi đã muốn hét lên với Q như vậy nhưng rồi tôi chẳng làm gì cả. Cứ để bản nhạc chạy đến hết nốt nhạc cuối cùng và nhìn Q lịm dần trên vai. Ngoài kia gió về đêm vẫn thổi, lạnh buốt.
Năm năm kể từ ngày Q mất tôi vẫn nghe lại bản nhạc ấy, Cry on my shoulder của Deutschland sucht den Superstar. Mỗi lần giai điệu ấy vang lên, chẳng hiểu sao mắt tôi lại cay xè và nhớ cậu da diết. Thi thoảng tôi vẫn gặp Q trong giấc ngủ... Trên lan can lộng gió, Q ngồi đó, dựa vào vai tôi, đôi nạng gỗ vẫn còn đó, vết rạch tay lần cậu định tự tử vẫn còn đó, mọi thứ vẫn như cũ,... Chỉ có điều, tay cậu ấy run lên và cậu ấy đã khóc trên vai tôi một cách ngon lành.
© Tóc Rối – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?