Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mẹ dạy con những sắc vị cuộc đời

2016-10-22 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Đến một độ tuổi nào đó, những người phụ nữ trong gia đình, thoáng qua trong suy nghĩ. Giá như chỉ cần có đứa con, mà không cần những người chồng. Họ than thở với cô, như một sự chịu đựng lâu ngày với những ông chồng tồi. Cô thấy mình may mắn, ít nhất cho tới lúc này.

***

Cô ấy nói, thích nấu ăn bởi những món do chính tay cô làm nên, tất cả đều có những vị rất riêng của cuộc đời đã trải qua.

Khởi đầu cuộc sống bởi vị ngọt, của những tháng năm tuổi thơ êm đềm trôi qua. Cô bắt đầu học nấu ăn từ mẹ, với món ăn sườn xào chua ngọt, thiếu mất vị chua do quên vắt chanh, thiếu mất vị cay bởi cô cố ý không cho vào. Không rõ, cô đã thích thú như nào với món ăn chưa đúng công thức tạo nên. Cô chỉ còn thấy những hình ảnh mờ nhạt, của những tiếng reo hò, nhảy múa, sung sướng… khi lần đầu nếm món ăn do chính mình nấu.

Cô thoáng có ý nghĩ, cuộc sống đâu nhất thiết phải tuân theo quy luật có sẵn, trong hàng nghìn quy luật đó, biết đâu đấy bớt một vài bước nhỏ, sẽ tạo ra một quy luật mới. Sau này, đôi lần cô thấy vị ngọt đôi môi của chàng trai mới yêu, có vị y như vậy, đầy ngất ngây và mê hoặc…

Bước vào đời, cô biết nấu thêm món mướp đắng, bỏ bớt đi một ít trứng, cô nhắm mắt tận hưởng những đắng chát, nuốt sâu vào lòng. Nghe đâu, món này tốt cho gan và máu. Nó tốt như nào, không quá quan trọng với cô, bởi cô muốn vị đắng ngấm sâu, bão hoà, rồi tan như cuộc tình vừa trải qua.

Anh ta là người yêu đầu tiên của cô, người mà cô đã từng yêu dại khờ, hết mình. Anh ta đã lấy đi trong trắng, ngây thơ của một cô gái. Đổi lại, cô thấy được mùi vị của tình yêu đầu. Những năm tháng chìm đắm trong men say tình ái, cô thấy mình hạnh phúc, được chở che và bao bọc. Cô luôn nhắm mắt mỗi tối, cầu nguyện cho quãng thời gian trôi qua, sẽ mãi ấm áp như thế này. Rồi chìm vào những giấc mơ, với nụ cười luôn hé mở trên đôi môi hồng.

Mẹ dạy con những sắc vị cuộc đời

Cô tin vào tình yêu và cũng đôi lần hoài nghi nó. Tại sao tình yêu đem đến cho con người hạnh phúc, thăng hoa. Nhưng chính tình yêu cũng đem lại cho con người khổ đau và tiếc nuối. Cô tự hỏi mình, tại sao anh ta yêu cô? Và cũng chẳng thể trả lời, chẳng thể cho mình một câu khẳng định có ý nghĩa.

Khi anh ta đến bên cô, thường vào mỗi khi say và buồn. Cô tự hỏi chính mình, có thấy được cảm xúc gì qua mỗi lần ấy? Tất cả, đều có câu khẳng định rằng, cảm xúc tình dục chỉ đến từ một phía.

Rồi anh ta biến mất, một cuộc trốn chạy đã được báo hiệu ngay từ điểm bắt đầu, chứa đựng đầy cạm bẫy và dối trá. Cô tìm anh trong tuyệt vọng, khi tất cả các địa chỉ anh đã từng nói đều không có thật, khi tất cả những lời hứa và những câu chuyện thêu dệt, đều dối trá. Đắng – những tiếng chát chúa trong lòng, ám ảnh cô vào mỗi giấc ngủ, hàng đêm.

Mỗi người trong đời đến bên cô, đều có những thông điệp và bài học riêng. Cô biết, đến lúc phải quên đi tất cả, sau đó những tháng ngày dài tiếp theo, không thể cứ mãi sống với ám ảnh quá khứ. Nhiều món ăn hấp dẫn được cô chú ý hơn và cô bắt đầu học cách nấu món ăn có vị cay đặc trưng, từ người bạn thân.

Thời gian này, cô đã bắt đầu nguôi ngoai về cuộc tình đã qua. Cô tìm sự cân bằng trong cuộc sống. Bắt đầu, bằng cách tập luyện Yoga, bằng những lời khuyên chân thành từ cô bạn thân. Và cuộc sống mới bắt đầu. Chàng trai thứ hai gõ cửa trái tim cô. Một người chu đáo, với chiều cao lý tưởng, đến bên cạnh cô. Phải trải qua rất nhiều khó khăn, chàng trai mới có thể chạm được vào cảm xúc của cô. Bởi những ám ảnh của tình đầu vẫn còn nguyên đâu đó.

Những nụ hôn không còn vội vàng như trước, những cảm xúc của triết lý tình yêu vẫn còn nguyên giá trị, “tình yêu không thay đổi, chỉ có người tình thay đổi”. Cô tự hào khoe với mọi người về tình yêu cô đang có. Chia sẻ những cảm xúc ngọt ngào nhất với tất cả thế giới. Người bạn thân thấy rõ nhất điều gì đang diễn ra trong cô, hạnh phúc đang trào dâng.

Bởi tin tưởng, bởi đang quá đắm chìm trong hạnh phúc. Cô quên mất rằng, tìm điểm dối lừa để tránh rơi vào cạm bẫy. Có đôi lần cô thấy những tin nhắn qua lại giữa người yêu và cô bạn thân. Nhưng cô hoàn toàn tin tưởng, bởi những lúc đau khổ nhất, những lúc tuyệt vọng nhất. Người bạn thân của cô luôn bên cạnh, không có lý nào, cô ta lại cướp mất người yêu của cô.

Chỉ đến khi, cô nhận ra những sự thay đổi thì đã quá muộn. Cuộc tình thứ nhất đem đến cho cô đau khổ, cuộc tình thứ hai đem đến cho cô sự cay đắng. Chàng trai và cô bạn thân đã yêu nhau, tự lúc nào mà cô không hay biết. Còn cô ở lại, một mình nấu món cánh gà nướng sả ớt, và công thức đã bị thay đổi, khi có cho vị cay nhiều hơn tất cả.

Cô không còn nhớ những gì về tình yêu nữa, cô không còn đủ sức để kể về nó. Và không muốn nhắc lại, những điều cô phải vượt qua.

Mẹ dạy con những sắc vị cuộc đời

Cô lấy chồng, một đám cưới không phải xuất phát từ tình yêu, đó là điều mà cô mong muốn. Gia đình cô và gia đình anh mai mối cho cuộc hôn nhân này. Như những người xa quê khác, cô thường mơ về bát canh rau muống bên những quả cà muối. Mỗi khi đến vụ cà, cô thường muối một hũ thật to.

Thời gian trôi nhanh, cô cũng có cho mình một đứa con nhỏ. Ngày cô sinh, chồng cô đang e ấp bên người con gái khác. Gia đình chồng thì hắt hủi cô, bởi đứa con gái mà cô sinh. Ai cũng mong chờ, có một thằng cu để nối dõi. Dù mới là đứa thứ nhất, cô đã thấy rõ được sự hắt hủi đến từ nhà chồng. Bởi áp lực mà chồng cô luôn to tiếng, bởi áp lực mà những trận đánh không rõ lý do từ chồng, khiến cô sảy thai nhiều lần. Bởi áp lực, mà cô là người trực tiếp giết đi nhiều sinh linh bé bỏng, mang giọt máu của chính cô, sau mỗi lần siêu âm. Gia đình của chồng cô, là gia đình làm trong nhà nước, mọi người đều theo Đảng và áp lực không sinh con thức ba, không cho phép đứa thứ hai ra đời là con gái. Bởi tư tưởng dòng họ vẫn hiện rõ, dù đang là thế kỷ 21.

Sau cùng, cô đành chọn cách ra đi. Không phải bởi cô không chịu đựng được, cuộc đời cô đã trải qua quá nhiều, đủ để cô nuốt trọn đắng cay vào lòng. Nhưng cô không thể chịu đựng được, khi chứng kiến đứa con gái đầu lòng bị hắt hủi và xa lánh.

Cô khóc hàng đêm, những giọt nước mắt lăn dài trên khoé môi, chạm đầu lưỡi, mặn chát.

Con gái cô thích ăn món thịt hấp trứng muối do chính tay cô làm. Có lẽ sức quyết rũ từ vị ngậy, mùi thơm và rất mềm làm nó thích thú. Còn với cô, đó là vị bùi của những hạt đậu tương cho thêm, phá bỏ công thức thường dùng. Ở đó, cô tìm thấy chút vị bùi ngùi. Và có lẽ vị đó sẽ theo cô tới suốt cuộc đời còn lại.

Đến một độ tuổi nào đó, những người phụ nữ trong gia đình, thoáng qua trong suy nghĩ. Giá như chỉ cần có đứa con, mà không cần những người chồng. Họ than thở với cô, như một sự chịu đựng lâu ngày với những ông chồng tồi. Cô thấy mình may mắn, ít nhất cho tới lúc này.

Tất cả hy vọng, cô dồn vào đứa con gái, sẽ có một cuộc sống bình yên và hạnh phúc. Bao nhiêu nỗi lòng, như các cha mẹ khác, cô đều gửi gắm vào đứa con. Nước mắt của cô đã thôi chảy, những câu chuyện xưa cũ đã bớt ám ảnh cô. Và phía trước thênh thang, trải dài những màu xanh, trong đôi mắt cô.

Sẽ làm tất cả, để đánh đổi cuộc sống cho con gái cô có một cuộc sống khác những gì cô đã trải qua. Sẽ nấu tất cả những món ăn mang hương vị cuộc đời, cho con gái cô. Và một ngày, khi đã đủ dũng cảm và cô con gái cũng đủ lớn để hiểu biết. Cô sẽ kể cho nó nghe.

Cuộc đời mẹ, đã trải qua đắng, cay, ngọt, bùi và vị mặn chát như thế đấy.

© Tự Lập – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top