Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lối đi ngay dưới chân mình

2012-12-10 17:06

Tác giả:



Bình chọn bài viết bằng cách nhấn vào nút Chia sẻ (share) lại nội dung thông tin dẫn lại bài viết này tại FanPage của Blog Việt

Cuộc thi viết Cuộc sống vẫn tươi đẹp - Tôi sinh năm 1976 trong một gia đình nghèo đông con, trước và sau tôi có 5 anh chị em. Với nghề may của cha và gánh hàng buôn bán nhỏ của mẹ, cha mẹ phải vất vả lắm mới lo đủ cho anh chị em tôi ăn học. Năm lên 3, do di chứng bệnh sởi, chân phải của tôi dần dần bị teo lại. Lớn lên tôi khát khao được đi học như bao đứa trẻ khác để khẳng định mình và sau này được làm điều gì đó có ích cho đời. Từ cấp I đến cấp III năm nào tôi cũng đạt được học sinh khá giỏi. Sự chăm chỉ học hành của tôi đạt kết quả như mong đợi. Năm 1995, Tôi đỗ đại học ngành Vật lý trường Đại học Khoa học Huế và Ngành Điện tử viễn thông đại học Bách khoa Đà Nẵng.


Nhớ lại năm học lớp 12, trong lúc bạn bè ôn thi ở “lò” này “lò” nọ, Tôi âm thầm mua sách, tự mày mò nghiên cứu, tìm cách giải. Chỗ nào không hiểu lại đi hỏi thầy cô và bạn bè. Ngày nhận giấy báo điểm, tôi mừng như phát khóc vì kết quả vượt quá mong đợi, đỗ hai trường đại học, trường nào cũng có học bổng. Tôi vào Đà Nẵng với hành trang quý nhất là ánh mắt động viên, tin tưởng của ba mẹ và anh chị em trong gia đình.


Tác giả bài dự thi

Ở ký túc xá, giống như mọi sinh viên xa nhà khác, tôi phải tự lo cho bản thân. Với số tiền ít ỏi của gia đình cộng với tiền học bổng Tôi cũng xoay sở được trong suốt 5 năm đại học. Năm 2000, Tôi ra trường với tấm bằng kỹ sư với tất cả khát khao được đem kiến thức của mình cống hiến cho xã hội và làm được việc gì đó để bớt nỗi vất vả, nhọc nhằn cho ba mẹ. Tuy vậy sự đời không xuôi chèo mát mái, vì bị khuyết tật, tôi không được một đơn vị nào thu nhận, bao hồ sơ gửi đi xin việc vẫn mãi không có hồi âm. Tôi luôn mong ước được nhận vào một cơ quan theo ngành đã học. Tôi sẽ cố gắng phát huy hết khả năng của mình, không mong chế độ ưu đãi nhưng niềm ao ước của Tôi vẫn chưa thành hiện thực. Không nản chí, Tôi vẫn tin tưởng một ngày mình sẽ sử dụng được kiến thức của mình. Tháng 6/2003, tôi xin vào làm việc ở Hội bảo trợ Người tàn tật và Trẻ mồ côi tỉnh Thừa Thiên Huế, rồi chuyển đến làm việc ở Trung tâm dạy nghề & tạo việc làm cho người tàn tật thuộc Hội bảo trợ tháng 6/2006. Thương tôi đi làm vất vả ba mẹ mua chiếc xe Chaly rồi cải tạo thành xe ba bánh cho tiện đi lại. Đồng lương không đáng là bao nhưng cũng bận rộn và thấy yêu đời hơn. Ở đây tôi được sống trong một môi trường hòa nhập đầy tình thương của những người khuyết tật đồng cảnh ngộ. Tôi cũng thường đi tuyển sinh các em khuyết tật nghèo ở các vùng sâu vùng xa của tỉnh lên học nghề tại Trung tâm để giúp các em có được một nghề nghiệp ổn định tự lo cho cuộc sống của mình sau này.

Bên cạnh công việc, Tôi đam mê thể thao từ từ nhỏ nhưng đến với thể thao khuyết tật như một sự tình cờ. Khi đang làm việc ở Hội bảo trợ thì nghe thông tin tuyển vận động viên tham dự giải thể thao người khuyết tật Tiền Paragames toàn quốc năm 2003. Đăng ký dự thi phần nhiều dựa vào sự “ bảo lãnh ’’ của các chú, các bác trong Hội và sở LĐTBXH vì thế áp lực đối với tôi khá nặng nề, làm sao để không phụ lòng tin của mọi người. Tôi đạt được 3 huy chương đồng môn Cử tạ và Bơi lội trong lần tham dự đầu tiên và được gọi vào đội tuyển Paragames Việt Nam tham gia Asean Paragames 2, Hà Nội – Việt Nam 2003. Từ năm 2003 đến nay, Tôi tham gia tích cực trong vai trò là vận động viên và người quản lý của thể thao khuyết tật tỉnh Thừa Thiên Huế trong các giải thể thao người khuyết tật toàn quốc hàng năm, thành quả của tôi đã đạt được là 7 huy chương vàng, 3 huy chương bạc, 4 huy chương đồng ở các môn thi đấu Cử tạ, Bơi lội, Bóng bàn.

Tôi cũng thường xuyên tìm kiếm giới thiệu nhiều bạn khuyết tật có năng khiếu thể thao để giúp đưa đi thi đấu đem thành tích thể thao về cho tỉnh nhà. Những đóng của Tôi cho phong trào thể thao người khuyết tật tỉnh nhà đã được UBND tỉnh Thừa Thiê Huế, Sở Văn hóa thể thao du lịch và Lao động thương binh xã hội tặng thưởng nhiều bằng khen vì sự nghiệp thể thao trong những năm qua.

Mặc dù cuộc sống vẫn chưa thực sự được thỏa mãn lắm nhưng tôi vẫn không ngừng nỗ lực cố gắng vươn lên, Tôi đã tốt nghiệp thêm bằng Đại học hai sau đại học ngành tiếng Anh ở đại học Huế năm 2009 và luôn luôn ấp ủ hi vọng một điều sẽ có vị trí để ứng dụng những kiến thức đã học. Niềm hạnh phúc lớn nhất của Tôi hiện nay là người vợ hiền và hai đứa con nhỏ; một bé gái 3 tuổi và một bé trai 1 tuổi. Những thành công của tôi đạt được đến ngày hôm nay, tuy chưa lớn lắm nhưng Tôi cũng cảm nhận được “ Người ta không thể dũng cảm, không thể vượt lên chính mình nếu như họ chỉ toàn gặp những điều tốt đẹp ’’.

  • Gửi từ Trương Văn Thìn email flyingdragon2902@
Nếu bạn có những ca khúc đặc biệt hay và gắn liền với những kỷ niệm, tâm trạng của bạn hãy chia sẻ ngay với các bạn đọc khác của Blog Việt bằng cách gửi ca khúc, những dòng viết ngắn về ca khúc hoặc lời đề tựa dành cho một người đặc biệt nhân ngày đặc biệt nhé! Mọi chia sẻ âm nhạc bạn gửi về email: blogviet@dalink.vn!

Để những câu chuyện tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.

 
Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

back to top