Hành trình yêu thương của tôi
2013-01-31 11:09
Tác giả:
Tháng 1 yêu thương! Tháng của đợt gió lạnh về! Mưa phùn! Gió rét! Cái lạnh len lỏi mỗi ngõ ngách trong thành phố nhỏ, run run trong hơi thở của tiếng rao đêm. Trái tim tuổi trẻ cũng khe khẽ ngân lên theo bản tình ca mùa đông bất tận. Những ngày Hà Nội lạnh dưới 10 độ, chúng tôi rục rịch chuẩn bị cho chương trình Đông ấm vùng cao. Chiếc xe khởi hành lúc 8h đi qua HàTây, Phú Thọ, Tuyên Quang, Hà Giang và đến Cao Bằng vào lúc 9h sáng.
Mảnh đất nơi vùng cao Tây Bắc đang gồng mình lên chống chọi lại cái rét. Chuyến đi này, cũng nhiều cảm nhận như những lần đi trước, đói nghèo là cái khổ mà những con người nơi đây gặp phải. Nhưng những lời văn của tôi có lẽ đã chẳng đủ quyền năng để tả hết về cái lạnh của những đứa trẻ ấy. Dáng em nhỏ run người lên vì lạnh trong manh áo cộc và đôi chân trần khiến tôi không thể cầm nổi nước mắt. Nhưng vượt lên tất cả, những nụ cười em thơ trên đôi môi thâm tím vì lạnh lại ấm áp biết bao nhiêu.
Tôi đã đi nhiều nơi, đã dừng chân ở nhiều mảnh đất, đã giáp mặt với cái đói cái khổ của rất nhiều con người, mỗi chuyến đi là 1 cảm nhận nhưng chỉ có 1 điều tôi luôn tin tưởng rằng tuổi trẻ của tôi đã trôi
đi không vô nghĩa. Thiện Nguyện – con đường mà tôi đã chọn đã đặt mục tiêu lớn nhất cho cuộc đời mình. Dù nhỏ bé nhưng tôi đã cố gắng yêu thương và san sẻ với đồng bào mình.
Khi yêu thương, khi chọn con đường từ thiện tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nhận lại được gì nhưng sự thực thì tôi nhận được rất nhiều.
Sẽ là hạnh phúc lắm sau những lần nước mắt rưng rưng nhìn thấy đôi mắt em thơ sáng lên hi vọng. Sẽ là yêu mến khi được người bạn đồng hành kéo chiếc chăn ấm đắp cho. Sẽ là hiểu biết khi được đến những vùng đất mới, tiếp xúc với những vùng văn hóa mới. Trên hành trình dài rộng của yêu thương tôi trao gửi tin yêu của mình,chỉ mong rằng sức lực nhỏ bé của mình cùng bạn bè góp phần làm ấm lòng
những số phận đói nghèo bất hạnh. Chỉ mong rằng ở đâu đó trên dải đất hành chữ S này có nhiều hơn nữa nhưng nụ cười ấm long đoàn kết.
Và tôi đi…đi để thấy mình có điều kiện tốt hơn rất nhiều người đang phải đối mặt với cái đói cái nghèo để sống qua ngày mà cố gắng phấn đâu hơn nữa. Đi để thấy tổ quốc mình còn nghèo lắm, còn rất nhiều người đang cần được sẻ chia gánh nặng cuộc sống. Đi để thấy tuổi trẻ trong màu áo xanh tình nguyện cùng bạn bè cống hiến trọn vẹn tuổi thanh xuân của mình. Tôi có thể không tin tưởng vào điều gì tuyệt đối nhưng lại luôn chắc chắn tâm niệm 1 điều: hạnh phúc của tôi là yêu thương nhiều hơn nữa. Là được xách ba lô lên vai gói gém yêu thương mang đến những nơi Tổ quốc cần.
Tôi đi đến những con đường đá ngoằn nghèo, những ngôi nhà lụp xụp bé lieu xiêu, những cánh rừng xanh hay con suối nhỏ in đậm trong trái tim tôi..Tổ quốc mình thật đẹp nhưng còn nghèo quá! Và tôi lại khoác ba lô lên vai.. Ngôi trên chuyến xe đường dài cùng bạn bè tôi ngân lên câu hát:
‘Từ biển khơi đến miền rừng núi cao. Cờ Đoàn ta mang ảnh Bác với tên Người vĩ đại Hồ Chí Minh công ơn của Bác như biển trời tình Ngươi ấm trong tim ta trên đường chiến đấu. Vì đất nước ta ra đi xây đời hạnh phúc cho mai sau thỏa lòng mong ước của Bác Hồ đêm ngày hằng mong. Là công sức ta xây lên đất trời Tổ quốc thêm xanh tươi thỏa lòng mong ước của Bác Hồ đêm ngày hằng mong.’’
- Bài dự thi Tết trong tim tôi của Phạm Ngọc Giao - Korea
Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận - phản hồi cuối bài viết!
Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.