Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hành trình trên những chuyến xe

2024-02-16 05:30

Tác giả: Nhật Ký Sinh Viên Y


Không hiểu sao mình từng có những cảm giác bồi hồi rất lạ khi đi xe khách (nhưng mình vẫn thích gọi là xe đò hơn ấy nhỉ?). Xe đò nghe thân thương mộc mạc như cái tên "đò" của nó vậy. Là bậc hậu bối sinh sau đẻ muộn nên mình cũng chỉ biết được người ta gọi xe khách là xe đò vì ngày xưa đường xá chưa phát triển, ở miền Nam mà muốn đi lên bến xe chỉ có nước đi bằng đò thôi.

 

Trên những chuyến xe, mình luôn tự hỏi rằng có bao nhiêu lượt người ngồi với bao nhiêu cảm xúc khác nhau, mỗi người một vẻ. Người ta mua tấm vé xe đò với vô vàn mục đích, đi học, đi du lịch, đi khám bệnh. Đa phần mình thấy đi khám bệnh và để cho sinh viên về quê là nhiều nhất. Ở quê mình, có những cô chú ở ruộng lên, mỗi lần có bệnh nặng lên thành phố khám như bệnh viện Chợ Rẫy, BV Đại học Y dược thì chỉ có cách ngồi xe đò thôi. Cô bác vẫn hay đùa nhau "'Rẫy' mà chê thì ra 'ruộng' nằm'" nhé. Lý giải cho câu này là vì ở người miền Tây rất hay xây mả (mộ) ở giữa đồng.

1129_1

 

Còn một lí do thứ hai không thể phổ biến hơn nữa đó là dành cho sinh viên đi lại về nhà. Chắc ai cũng nhớ cái cảm giác nôn nóng khi đặt vé về quê mỗi kì nghỉ nhỉ, bạn cùng lớp đại học của mình, đang ngồi trong lớp mà nó khăn gói chuẩn bị luôn các đồ đạc lỉnh kỉnh về Cà Mau cơ. Có hôm vừa trực vệ sinh xong, nhỏ N lớp mình chưa kí tên đã đi về, gọi cho nó thì nó bảo "Tao đang ở bến xe chuẩn bị về quê rồi mày ơi!?"

 

Theo từng vòng bánh xe quay, mình ngồi hồi hộp mở Spotify và cứ bật đi bật lại từng bài listening vì đó là lần đầu tiên lên Sài Gòn thi một mình (dù trước đó đã đi Sài Gòn với gia đình nhiều lắm), còn những người ngồi trên 33 chiếc ghế còn lại thì sao nhỉ? Một cặp đôi đang đi du lịch, một gia đình thành phố thế hệ mới đang về nhà sau chuyến về quê thăm họ hàng? Hay là một cặp vợ chồng thăm đứa con đang học xa? Có thể là mọt vài hoặc tất cả lí do trên, hoặc là không cái nào cả, mình vẫn mãi mãi không thể hiểu hết được. Tuy nhiên mình chỉ biết rằng đó sẽ là nhũng người mang lại những suy nghĩ thú vị lướt qua cuộc đời mình.

 

Mà cũng lạ lắm, mỗi người một mối suy tư giấu kín sau nền nhạc bolero. Ở miền Tây bác tài hay mở nhạc đấy cho khách nghe lắm, vì đơn giản là dễ ngủ ấy mà. Doanh số nhạc của cô Như Quỳnh, ca sĩ Lệ Quyên chắc cũng đến không ít từ mấy nhà xe đâu. Tuy nhiên nếu làm quen được thì những người bạn lữu hành trên xe cực kì thú vị. Lần trước mình có gặp một cặp vợ chồng tầm 70 tuổi thích ngao du, bác còn bảo mình "Đi xe thì tránh ngồi cuối tàu hỏa thì tránh ngồi đầu" nghe cũng hay ho ha. Mình và những người bạn đồng hành ấy cứ nói chuyện, dù biết chỉ là bèo nước gặp nhau, xuống xe rồi thì vẫn sẽ là người lạ. Nhưng nhữung cuộc gặp như thế sẽ điểm xuyết cho cuộc sống và cho cả những mối quan hệ bền chặt hàng ngày.

 

Giờ thì lên đại học cũng hơi lâu, mình quen dần với việc di chuyển xa rồi, có khi vẫn tự chạy xe máy về ấy chứ. Nhưng xe đò thì vẫn cứ để lại một cảm giác làm lạ như mối tình đầu vậy, chỉ đành tạm gọi là một cảm giác bồi hồi khó quên thôi!

© Nhật ký sinh viên Y- blogradio.vn

 

Mời xem thêm chương trình:

Nhật Ký Sinh Viên Y

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

back to top