Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hạnh phúc là khi có mẹ trong đời

2016-08-17 01:29

Tác giả:


blogradio.vn - Chiếc ba lô trên vai, mẹ chở tôi ra bến xe cho kịp giờ. Ngồi sau lưng mẹ, tôi ước rằng mình có thể ôm mẹ một cái và nói cảm ơn mẹ nhiều lắm. Dẫu hai tiếng cảm ơn tôi vẫn thường hay nói với bạn bè mỗi khi được giúp đỡ. Nhưng sao với mẹ lại khó đến thế. Trời se se lạnh, những cơn gió sớm thổi nhè nhẹ. Bỗng tôi cảm thấy mình ớn lạnh, đôi mắt như ai đó chơi dại để hai viên nước đá lên. Lạnh buốt.

***

Hai giờ khuya, không khí tĩnh mịch và yên ắng như mọi hôm. Con hẻm vào phòng trọ tôi ở, giờ này chỉ còn mập mờ ánh đèn điện hiu hắt. Ngồi một mình bên cái bàn cũ sập sệ của căn phòng trọ, bần thần tôi nhìn qua khung cửa sổ, ánh mắt đi vào màn đêm sâu vút. Toàn thân như bất động, bao nhiêu ký ức vượt thời gian trở về, vỡ òa trong nước mắt.

Nó mạnh mẽ vô cùng, luôn tự xưng là người cứng rắn nhất trong đám bạn, nó là cây tùng cây bách cho mấy ai mỗi khi cần đến nó. Và rồi hai bàn tay nó đã không còn thảnh thơi mà ngồi đếm số cho nhau, nó đưa tay lên cố gắng lau đi dòng nước mắt. Nó lang mang trong chính con người nó, nó nhớ về gia đình, nhớ về mẹ. Cái ngày nó nhận được tin đậu đại học, cả nhà mừng mừng tủi tủi. Mẹ cười như một phản xạ tự nhiên, không một lời tán thưởng.

“Mày mà rớt thì ở nhà làm nông nha con” - Mẹ trêu tôi. Cũng không hiểu sao, tôi dõng dạc khoe khoang. Tôi cười trong khoái chí và tự đắc, cười trên tâm trí của một kẻ to xác với những triết lý đầy non nớt và thiếu sót.

Mọi thứ vẫn bình yên như thường lệ, ngoại trừ tâm trạng của thằng mới đậu đại học, nó thấy tự hào về chính nó, bồn chồn, suy nghĩ đủ điều khi sắp đặt chân vào cái nơi mà người ta gọi là “Đại Học”. Một ngày, hai ngày,.... nó mong ngóng, đứng ngồi không yên. Nếu có quyên năng trong tay, nó muốn sáng ngày mai mở mắt dậy đã là ngày nhập học.



Cái đêm, trước ngày phải xa quê lên thành phố, tôi không thể nào quên.

“Mai mẹ đi với con nha.” - Mẹ nheo nheo đôi mắt. Gắt gỏng, tôi bảo:

“Mẹ đi theo, chỉ tổn con giữ mẹ”.

Chợt, không khí im lặng bao trùm lên ngôi nhà nhỏ của tôi. Mặt mẹ buồn lắm, hôm đó mẹ bỏ vào phòng mà không xem bộ phim mà mẹ vẫn coi hằng đêm. Tôi chết lặng trên chính đôi chân của mình. Tôi trở về phòng, tôi cứ trằn trọc, ngủ không yên. Tiếng ai vẫn thút thít trong đêm, áp sát tai vào tường, tôi nghe phát ra từ phòng mẹ. Nước mắt tôi chảy như một con kênh vỡ bờ.

...Đó là 4 giờ 30 sáng. Tôi dụi mắt, hình như có ánh đèn mờ mờ dưới bếp, những tiếng động phát ra càng lúc càng lớn hơn. Tôi bắt gặp mẹ đang làm thịt con gà nấu cháo cho tôi ăn.

“Mẹ làm gì vậy?” - Nhanh miệng tôi hỏi. Mẹ đáp lại với một giọng vô cùng ấm áp:

“Con đi sớm, nên mẹ nấu cháo cho con ăn lót dạ”.

“Chi cực vậy mẹ?”

Dẫu miệng thì thốt ra như vậy nhưng tôi cảm thấy đôi mắt mình rung rung nước mắt. Màn đêm mờ dần trong ánh nắng của mặt trời. Chiếc ba lô trên vai, mẹ chở tôi ra bến xe cho kịp giờ. Ngồi sau lưng mẹ, tôi ước rằng mình có thể ôm mẹ một cái và nói cảm ơn mẹ nhiều lắm. Dẫu hai tiếng cảm ơn tôi vẫn thường hay nói với bạn bè mỗi khi được giúp đỡ. Nhưng sao với mẹ lại khó đến thế. Trời se se lạnh, những cơn gió sớm thổi nhè nhẹ. Bỗng tôi cảm thấy mình ớn lạnh, đôi mắt như ai đó chơi dại để hai viên nước đá lên. Lạnh buốt.

Trách bản thân tại sao tôi quá vô tình và bất hiếu đến thế! Bước lên chuyên xe đò, nhìn lại phía sau, tôi bắt gặp hình ảnh mẹ vẫn dõi theo tôi. Đôi bàn tay khô ráp vẫy chào tôi. Đó mãi là điều ám ảnh trong lòng tôi.

Thời gian cứ trôi, 2 năm của sự lãng quên, của sự nhung nhớ và tội lỗi... Trải qua từng ấy chuyện, thì giờ điều tôi sợ nhất không phải là cái chết, mà là nỗi buồn của cha và giọt nước mắt của mẹ. Tôi hiểu rằng, tôi vốn đã vô cùng hạnh phúc khi có mẹ và được mẹ yêu thương hết mực. Mấy ai đang còn mẹ hãy trân trọng, đừng làm nước mắt mẹ rơi, khóe mi mẹ sầu. Mẹ là tất cả đời con.

Ngày lễ Vu Lan đang đến gần, con sẽ gọi về cho mẹ và nói: Con yêu mẹ nhiều lắm. Con sẽ làm được mà, hãy tin con và một lần được hạnh phúc mẹ nhé!

Tác giả ẩn danh.

Có thể bạn quan tâm: Về nhà thôi hạnh phúc đây rồi




Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

back to top