Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hạnh phúc đôi khi thật giản dị

2013-02-19 15:17

Tác giả:


Đã 4 năm trôi qua kể từ ngày ra trường rồi lao vào dòng đời bon ba tấp nập nơi xa xứ, đây là lần đầu tiên tôi trở về quê đón tết. Cuộc sống với những lo toan cơm, áo, gạo, tiền dường như làm người ta quên đi tất cả những điều tưởng chừng như nhỏ nhen, giản dị nơi quê nhà mỗi khi mùa xuân đến và với tôi điều đó cũng không phải là ngoại lệ. Mặc dù đón tết ở những nơi nhộn nhịp, giàu có, nhưng phải nói rằng tết chỉ vui khi người ta trở về miền "chôn rau cắt rốn", miền quê tôi rất nghèo nhưng chan chứa tình cảm, bình yên và hạnh phúc đến nỗi đi đâu cũng như men rượu say ngày tết.

Tốt nghiệp đại học, cùng như bao bạn bè nơi vùng quê nghèo miền biển vạn chài Xuân Yên, Nghi Xuân, Hà Tĩnh, tôi lại phải khăn gói tạm biệt quê hương để kiếm việc. Và trong cuộc hành trình ấy, tôi đã dường như quen với việc đón tết xa nhà. Tết ở nơi xa xứ với tôi thật đầy đủ vật chất, nhưng tinh thần lúc nào cũng như "đóng băng", bởi trong trái tim tôi tâm hồn vẫn hướng về một miền "đất đã hoá tâm hồn" đó chính là hai tiếng gọi thân thương, quen thuộc "quê hương". Vì nhiều lý do khách quan lẫn chủ quan mà tôi chưa thể về sum vầy cùng gia đình. Đón tết ở Khánh Hoà, ở Sài Gòn và nhiều thành phố hoa lệ khác có bia rượu ngoại, có đủ món ăn "sơn hà hải vị", có pháo hoa, và dòng người xe cộ tấp nập qua lại bên những con phố sầm uất. Nhưng...



Tôi còn nhớ như in, ngày ấy gia đình tôi nghèo lắm, cứ mỗi lần đến tết là trên nét mặt bố mẹ lại hằn lên những vết nhăn. Mà nói thật, thời điểm tết đến, bố mẹ tôi phải mưu sinh với đủ nghề khó nhọc để chắt chiu dành dụm tiền trả nợ ngân hàng. Những ngày tết, tôi thường thấy mẹ ngồi co ro một mình đưa ánh mắt nhìn ra cửa sổ, ánh mắt buồn như đang nhìn một cái gì đó xa xôi nhưng cũng rất mơ hồ. Đúng rồi, mẹ buồn vì tết này cả gia đình phải ăn cháo, con cái phải mặc đồ cũ rách được vá đi vá lại nhiều lần... Nhưng không, những mùa xuân ấy trôi đi thật đẹp. Tết không kẹo bánh, không bánh chưng, không thịt lợn heo quay, không quần áo mới và cũng chẳng có tiền chỉ có mấy đồng bạc lẻ mua những thử linh tinh rẻ nhất ở chợ...Có lần tết đến, mẹ vẫn ngồi một mình hái từng bó rau lang để sớm mai mang ra chợ xuân bán, chắt chiu dành dụm mua cho tôi chiếc áo mới. Còn bố tôi lại phải đạp xe hàng chục cây số để bán lá dong. Trong nhà trâu bò, lợn gà đều bán sạch để trả nợ. Nhưng bù lại, những cái tết đó lại vô cùng hạnh phúc. Những bữa cơm cháo cả nhà được sum vầy bên bếp lửa, tết có hoa đào, có nước chè xanh, có hương khói đầy đủ trên bàn thờ và lúc nào cũng có tiếng cười rộn rã bên mái nhà tranh rách nát.

Những mùa xuân ấy vui vì có đầy đủ mọi người trong gia đình, nhưng tết năm nay mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn. Ông bà nội tôi mất, mẹ tôi cũng mất, em gái đi lấy chồng xa, căn nhà giờ trở nên hoang vắng vô cùng. Tết năm nay nỗi buồn lại càng nhân lên gấp bội. Tôi hình dung đuợc nỗi trống vắng, sự cô đơn đến sợ. Vì mọi thành viên thân yêu trong gia đình đã không còn đầy đủ như xưa. Người mất, kẻ sống, người mưu sinh nơi xa, kẻ ở nhà, nên có ít thời gian để về đoàn tụ. Tết thiếu mẹ như thiếu tất cả và cái tết dường như càng vô nghĩa. Hạnh phúc với một ai đó có thể là nhà cao cửa rộng, tiền bạc đầy nhà...nhưng hạnh phúc với một ai đó cũng thật nhỏ nhen, được đứng trong nhà nhìn qua cửa sổ nhìn mưa rơi, ngắm một cây hoa dại ven đường, một giấc ngủ bình yên, hay chỉ là cái cảm giác sum vầy bên nồi bánh đêm giao thừa...

Một mùa xuân nữa lại về trên những chùm hoa đào phớt đỏ, nơi quê nghèo miền vạn chài này lòng lại bồi hồi nhớ về những mùa xuân đã qua. Bất chợt những mùa xuân nghèo nhưng có những ánh mắt hồn nhiên, những nụ cười đôn hậu, cái bắt tay thật chặt và những men rượu say nồng lại hiện về như một cuốn phim quay chậm lại...Chính những mùa xuân ý nghĩa như thế đã cho tôi hiểu một điều, dù đi đâu, làm gì, không có nơi nào hạnh phúc khi tết về được sum vầy bên mái ấm gia đình. Hạnh phúc với tôi đôi khi thật giản dị.

  • Bài dự thi cuộc thi Tết trong tim tôi của Hà Tĩnh

Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận - phản hồi cuối bài viết!



Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn
.


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

back to top